Lúc này sắc trời còn sớm, người ở bên trong “Hoàng cung” cũng không nhiều, khu đánh bài tập trung không ít người đánh bài không kể ngày đêm, thỉnh thoảng truyền đến âm thanh kêu la.
Cẩm Dương đi thẳng đến, ngồi trên quầy bar, gọi một ly cocktail, yên lặng ngồi trong góc hẻo lánh không quá thu hút, uống một mình.
Thật ra sau khi từ Bắc Kinh trở lại tập đoàn Bạc Đế, anh bắt đầu sợ hãi khoảng thời gian ở một mình.
Bất kể những người này có giao lưu hay không, chỉ cần anh có thể nhìn thấy người ở đây, anh cũng có thể khiến mình phân tâm.
Mấy ngày nay, anh cũng không được nghỉ ngơi tốt, rõ ràng cơ thể mệt đến nỗi chính mình cũng cảm thấy không chịu đựng nổi, thế nhưng lại không dám về nhà đi ngủ, sợ trong đêm đen, nhắm mắt lại, nghĩ tới cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây