Lâm Viễn Ái xuất hiện ngắn ngủi, thật sự khiến tâm tình của Lâm Thâm Thâm khá hơn một chút, công việc tiếp theo, thuận lợi hôn nhiều, việc hôm nay phải xử lý hơi nhiều, cho nên lúc tan làm đã hơi muộn, dưới công ty không dễ bắt xe taxi, mà tuyết lớn vẫn bay lả tả, bởi vì thời tiết rất lạnh, tuyết rơi xuống, liền kết băng, Lâm Thâm Thâm đứng ở cổng công ty, đã thấy có hai người đi tới đi tới trên đường cái, không cẩn thận té ngã trên đất.
Lâm Thâm Thâm lập tức nghĩ đến đứa bé trong bụng, lập tức không có dũng khí đi ra khỏi tòa nhà xí nghiệp Lâm thị, một mình đứng trước cửa, định gọi điện thoại cho Lâm Viễn Ái, để cậu đến đón mình, bỗng nghe thấy sau lưng truyền đến một âm thanh: “Lâm tiểu thư, sao vẫn chưa tan làm?”
Lâm Thâm Thâm thu điện thoại, quay đầu, thấy là một cổ đông ban giám đốc xí nghiệp Lâm thị, tên Trương Dương.
“Trương tổng, chào ngài.”
“Lâm tiểu thư đang chuẩn bị về nhà sao?” Trương Dương quan sát tuyết rơi bên ngoài, nói: “Lâm tiểu thư không lái xe à? Tuyết rơi dày không dễ bắt xe đâu, Lâm tiểu thư ở đâu, tôi đưa cô về một chuyến.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây