Hai người đã từng yêu nhau, sáu năm sau trở thành người xa lạ quen thuộc nhất.
Cẩm Dương không nhịn được giơ tay lên, đè lên lồng ngực của mình, đột nhiên chạm đến thứ gì cưng cứng, Cẩm Dương vươn tay, lấy ra từ trong túi trước ngực, là kẹp cà vạt Lâm Thâm Thâm tặng cho anh vào lễ Giáng Sinh.
Đây là thứ duy nhất cô để lại cho anh.
Anh nhìn kẹp cà vạt, như thể một nháy mắt, thấy được nụ cười xán lạn của Lâm Thâm Thâm, thì ra, lúc này mới biết, nửa câu sau của nhìn vật nhớ người, mãi mãi sẽ là vật không phải là người.
...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây