Cho nên, khóe mắt Cẩm Dương chỉ nhìn lướt qua dáng vẻ tức giận của Bạc Duệ, không hề có ý kiểm điểm lại bản thân, chờ cửa thang máy mở ra, bước chân đi vào.
Sau đó tư thái ưu nhã đứng trong thang máy, nhìn qua Bạc Duệ phía ngoài.
Bạc Duệ vẫn hơi sợ Cẩm Dương, cậu rất muốn kháng nghị đến cùng, thế nhưng lần nào cậu cũng không có cốt khí nhận thua đầu hàng trước, nguyên nhân rất đơn giản, chính là tiền tiêu vặt của cậu đều là cha cho.
Trong lòng Bạc Duệ có chút khó chịu, quả nhiên đứa bé không có mẹ sống như cỏ, sau đó khẽ thở dài một hơi, tâm không cam tình không nguyện bước vào thang máy.
Hai cha con, một đường im lặng lên tầng, khi Cẩm Dương gõ cửa, Bạc Duệ cầm theo pháo bông, còn có chút rầu rĩ không vui.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây