Cẩm Dương một mực cười, giống như thật sự rất buồn cười, anh cười đến nỗi cuối cùng nước mắt cũng chảy ra, thuận theo hai gò má của anh lăn đi, rơi xuống cổ của anh, ngưa ngứa, anh giơ tay lên, không nhịn được sờ lên, cảm giác ẩm ướt, sau đó, anh liền đột nhiên choáng váng, tiếng cười cũng theo đó dừng lại.
Thật khó chịu... Thật sự khó chịu...
Còn khổ sở so với lúc anh nhìn thấy ảnh chụp Lâm Thâm Thâm mang thai mấy ngàn, mấy vạn lần.
Thật ra, lần đầu tiên anh và cô gặp lại, anh không nói hai lời muốn cô, anh biết cô không phải lần đầu tiên...
Sau ngày đó với cô, anh buồn bã đứng trong phòng làm việc một đêm, hút thuốc cả đêm, làm đấu tranh tư tưởng cả đêm, cuối cùng đưa ra được kết quả, anh vẫn muốn ở bên cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây