Đột nhiên, cửa xe ghế lái phụ truyền đến tiếng vang, Cẩm Dương nghiêng đầu, đã thấy Lục Tương Nghi cúi người, ngồi vào.
Cẩm Dương khẽ nhíu mày một cái, nhìn qua Lục Tương Nghi, lên tiếng nói: “Lục tiểu thư, tôi nghĩ cô đi nhầm xe rồi đấy?”
Lục Tương Nghi quay đầu, nở nụ cười xán lạn với Cẩm Dương, sau đó giơ tay lên, đóng cửa xe, nói: “Cẩm Dương, so với Lục tiểu thư, tôi thích nghe anh gọi em là bạn học Lục hơn.”
“A ~” Cẩm Dương cười khẽ một tiếng, rồi không có chút phản ứng nào, chỉ là chậm rãi rời ánh mắt khỏi khuôn mặt của Lục Tương Nghi, anh uể oải nhìn qua xe ngựa xe như nước ngoài cửa sổ, thần thái lạnh nhạt.
Đường cong sườn mặt người đàn ông hoàn mỹ, vô cùng loá mắt, có ánh đèn đường mờ nhạt mê ly từ ngoài cửa sổ chiếu vào, rơi vào trên khuôn mặt người đàn ông, tạo thành ánh sáng không đồng nhất, khiến ngũ quan của anh càng thêm lập thể tuấn tú.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây