Lâm Chấn Đình vừa đưa qua quyết định không được để lối thoát với Lục Tương Nghi, vừa cười ha hả giơ ly rượu lên với người đàn ông đi về phía mìn: “Dương tổng, đã lâu không gặp!”
Lúc này Lục Tương Nghi cũng thu lại vẻ nghiêm túc trên khuôn mặt, cười ngọt ngào theo Lâm Chấn Đình giơ ly rượu lên, giòn giã gọi một tiếng: “Cháu cháo chú Dương.”
...
Khi Cẩm Dương đến khách sạn lớn Bắc Kinh, đã sắp gần tám giờ, anh nhét nhẫn kim cương mua được vào trong túi của mình, sau đó khóa xe, đi vào trong khách sạn, lên thẳng hội trường tầng ba.
Trong sảnh hội trường, tám mươi mốt ngọn đèn thủy tinh treo cao cùng phát sáng, ánh đèn sáng chói, anh vừa đi đến, lập tức có không ít người vây lên chào hỏi, Cẩm Dương cầm một ly rượu vang từ trên khay phục vụ, vừa nhìn như khách sáo nói chuyện với đám người, vừa nhanh chóng đảo mắt một vòng trong đám người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây