“Bạc Duệ.” Bạc Duệ trả lời Lâm Viễn Ái sau đó nghiêng đầu, suy nghĩ một chút, còn nói: “Thực ra cũng không cần phải nhớ tên em, bằng không tương lai gọi rồi sẽ khó đổi, để tránh phiền phức thì từ giờ anh có thể gọi luôn em là anh rể.”
Lâm Viễn Ái đang uống nước Bạc Duệ đưa tới vừa nghe vậy, liền phu toàn bộ nước ra ngoài, sau đó bị sặc rồi ho khan kịch liệt.
Anh cũng không phải là chưa từng thấy qua một đứa mang dáng dấp ‘đại nhân’ như vậy, nhưng nhỏ như Bạc Duệ, Lâm Viễn Ái anh thật sự lần đầu tiên thấy.
Hơn nữa nó mời vừa nói cái gì cơ?
Để tránh phiền phức thì từ giờ anh có thể gọi luôn em là anh rể?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây