“Uả, em không phải là Lâm Viễn Ái à?” Lâm Thâm Thâm nghi ngờ chớp chớp mắt nhìn Cẩm Dương, bởi vì uống rượu say, khuôn mặt của cô đỏ bừng lên, nhìn trẻ trung đáng yêu hơn so với cô lúc bình thường luôn cố làm ra vẻ bình tĩnh, đôi môi của cô hồng hồng phấn nộn, trên đó phủ một tầng thủy quang, nhìn kiều diễm lạ thường, Cẩm Dương nhìn mà cơ thể căng cứng theo, mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Thâm Thâm không thể dứt ra được.
Lâm Thâm Thâm nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào Cẩm Dương, cẩn thận quan sát một lúc, cô giơ tay bóp má của Cẩm Dương.
Cẩm Dương không đề phòng gì cả, đột nhiên bị cô nhéo má, anh vô thức giơ tay lên, muốn giằng tay của Lâm Thâm Thâm ra, nhưng Lâm Thâm Thâm càng nhéo mạnh hơn: “Lâm Viễn Ái, em cái thằng nhóc hỗn láo này, lại dám giả vờ mình không phải là Lâm Viễn Ái à!”
Lâm Thâm Thâm vừa nói, vừa nhéo mạnh vào má của Cẩm Dương.
Sắc mặt của Cẩm Dương lập tức đen lại, anh nắm chặt lấy cổ tay của Lâm Thâm Thâm, kéo tay cô xuống, tức giận nói: “Lâm Thâm Thâm, rốt cuộc em muốn điên đến khi nào nữa!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây