Lâm Thâm Thâm không nói thêm câu gì nữa, chỉ lảo đảo lắc lư chống cánh tay của Lâm Viễn Ái để bò dậy, ngã trở về ghế phụ, dần yên tĩnh lại.
Lâm Viễn Ái nâng tay lên, xoa xoa chỗ bị Lâm Thâm Thâm cắn đau, ủy khuất hít mũi, khởi động xe lại lần nữa, tiếp tục lái xe đến chỗ ở của Lâm Thâm Thâm.
Đoạn đường đi sau đó, Lâm Thâm Thâm không còn dày vò Lâm Viễn Ái nữa, người ngồi ở trên ghế phụ không nhúc nhích, trợn tròn mắt, ngây ngô nhìn.
Lâm Viễn Ái vững vàng dừng xe ở bãi đậu xe dưới chân tòa chung cư Lâm Thâm Thâm ở, sau đó xuống xe, đi vòng qua bên phía Lâm Thâm Thâm, ôm Lâm Thâm Thâm ra khỏi xe.
“Chị ở tầng mấy?” Lâm Viễn Ái ôm Lâm Thâm Thâm, đi tới thang máy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây