Lâm Thâm Thâm nhìn thấy sau khi chiếc xe quen thuộc không tính là đắt kia dừng hẳn, cửa xe được đẩy ra, Cẩm Dương mặc chiếc áo gió màu đen đi xuống từ bên ghế lái, ngay sau đó, cửa xe bên ghế phụ cũng bị đẩy ra, một cô gái mặc áo da croptop màu đỏ bước xuống từ trong xe.
Bởi vì ở khoảng cách hơi xa, dưới ánh đèn đường mờ nhạt, Lâm Thâm Thâm không nhìn rõ được vẻ ngoài của cô gái kia, nhưng từ riêng vóc dáng có thể nhìn ra, cô gái kia là người ưa nhìn, mái tóc dài nhẹ nhàng lay động, cổ quấn chiếc khăn quàng có quả bông màu trắng, tung ta tung tăng đi tới bên cạnh Cẩm Dương, đưa tay ra nắm lấy cổ tay của Cẩm Dương, kéo Cẩm Dương, đi vào một con hẻm ở ven đường.
Lâm Viễn Ái đang nói dở nửa chừng, Lâm Thâm Thâm bất thình lình lên tiếng ngắt lời của anh ta: “Dừng xe!”
Lâm Viễn Ái sửng sốt trong chốt lát, nghĩ Lâm Thâm Thâm muốn trở mặt với mình, anh ta vội cười nói: “Đừng nha, Lâm Thâm Thâm, em chỉ đùa với chị mà thôi, nhìn chị đẹp thế này, là người xinh đẹp nhất trên thế giới, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở...”
Lâm Thâm Thâm nâng tay lên, lại đập mạnh vào trên đầu Lâm Viễn Ái, chỉ chỉ về phía bãi đậu xe ven đường phía trước mặt, nói: “Chị bảo em dừng xe, thì em cứ dừng xe đi, sao nói nhảm nhiều như vậy!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây