Bác Duệ cũng học theo dáng vẻ của Cẩm Dương, điều khiển ngựa tăng tốc độ chạy, bởi vì ngựa nhỏ, vẫn bị Cẩm Dương bỏ lại một khoảng xa, bé cố gắng đuổi theo phía bóng lưng cao ngất của Cẩm Dương một lúc lâu, phải chờ đến khi Cẩm Dương điểu khiển ngựa thả chậm tốc độ lại, Bác Duệ mới đuổi kịp được Cẩm Dương. Sau đó, đầu tiên là bé quay đầu nhìn về phía Lâm Thâm Thâm vẫn đang cưỡi ngựa đua với Trương, bé lo lắng nghiêng đầu qua, thận trọng nhìn một bên gò má của Cẩm Dương, mở miệng, hơi thở hổn hển nói: “Cha ơi, thật ra con tin chị Thâm Thâm không có hứng thú gì với vị khách hàng kia đâu.”
Đúng là nói chuyện không nên nói... Cẩm Dương khẽ hừ lạnh, không thèm quan tâm đến Bác Duệ.
Bác Duệ không nhìn ra được sự khác thường của Cẩm Dương, bé trầm tư một lúc, giống như là tự an ủi mình, lại mở miệng lần nữa: “Nếu chị Thâm Thâm có hứng thú với ông ta, chị Thâm Thâm sẽ không hẹn chờ lát nữa cưỡi ngựa với con.”
Nghĩ tới đây, Bác Duệ nhất thời cảm thấy tâm tình khá hơn, sau đó bé thẹn thùng cúi đầu xuống, ngọt ngào nói chuyện với Cẩm Dương ở cạnh đó đang phớt lờ mình: “Hơn nữa, vừa rồi chị Thâm Thâm còn nói với con, mấy ngày không gặp con, ngày nào chị ấy cũng nhớ đến con cả, vậy nên con nghĩ, chị Thâm Thâm vẫn thích con nhất.”
Vừa nhắc tới Lâm Thâm Thâm, Bác Duệ đã nói như cái máy tựa không bao giờ nói xong hết lời, mặc dù Cẩm Dương không để ý tới bé, nhưng bé vẫn không ngừng lải nhải một mình: “Con cũng thích nhất là chị Thâm Thâm, từ cái này có thể kết luận, chúng con lưỡng tình tương duyệt với nhau?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây