Lúc không có Lâm Thâm Thâm, cô ta là người đi ra gặp khách hàng cùng với bà nội, những vị khách hàng lớn kia đều ân cần quan tâm đến cô ta, nhưng bây giờ có Lâm Thâm Thâm ở đây thì mọi chuyện lại khác. Trước kia, mỗi lần vị Trương tổng nhìn thấy cô ta đều cười tươi như hoa nở, bây giờ rõ ràng có ý lạnh nhạt với cô ta.
Người có tâm tình không tốt lúc này giống Lục Tương Nghi, còn có Cẩm Dương, anh cưỡi ngựa, chậm rãi điều khiển ngựa đi theo ngựa nhỏ của Bác Duệ, cùng chạy trên bãi cỏ xanh mướt, nhưng toàn bộ sự chú ý của anh đều đặt ở trên người Lâm Thâm Thâm đang cưỡi ngựa ở trong đường đua.
“Cha ơi, cha ——” Bác Duệ liên tục gọi Cẩm Dương hai lần, Cẩm Dương cũng không phản ứng, Bác Duệ không nhịn được nhíu mày, nghiêng đầu nhìn theo hướng Cẩm Dương đi phía sau mình đang nhìn.
Thị lực của Bác Duệ rất tốt, bé nhanh mắt lập tức nhìn thấy được Lâm Thâm Thâm chạy lướt qua mình, bé lập tức quên mất chuyện vừa muốn nói với Cẩm Dương, mắt nhìn chằm chằm ở trên người Lâm Thâm Thâm, vừa ngắm Lâm Thâm Thâm giục ngựa lao nhanh về phía trước, vừa lên tiếng nói với Cẩm Dương đang ở ngay phía sau mình: “Cha ơi, cha nhìn chị Thâm Thâm của con đi, tư thế cưỡi ngựa của chị ấy rất đẹp, có đúng không?”
Cẩm Dương hơi nhíu mày lại, nhìn lướt qua con trai mình, cảm thấy bốn chữ “Thâm Thâm của con” này thật sự rất chói tai, anh trầm mặc một lúc rất lâu, mới lườm về phía con trai mình, mở miệng nói: “Cũng bình thường thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây