Lâm Viễn Ái lập tức chau mày, cậu còn chưa lên tiếng, Lâm Thâm Thâm đã mở miệng nói: “Bà nội, không cần phiền toái như vậy, cháu ra ngoài bắt xe taxi là được.”
Sau đó không đợi Lâm Viễn Ái và Lâm lão phu nhân lên tiếng, đã cầm túi xách của mình lên, nói một câu: “Cháu chào bà.”
Quay người, đi ra ngoài.
“Viễn Ái, cháu nói cháu xem, sao lại lười như thế, bảo cháu đưa chị cháu về mà cháu cũng không đi!” Lâm lão phu nhân vừa đưa Lâm Thâm Thâm đi ra ngoài, trong miệng vừa lải nhải với Lâm Viễn Ái.
Lâm Viễn Ái ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn qua Lâm Thâm Thâm đổi giày chỗ cửa, khóe môi giật giật, cuối cùng vẫn không nói gì, cơ thể miễn cưỡng dựa vào trên ghế sa lon.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây