Cẩm Dương lập tức giơ tay lên, ném văn kiện trong tay lên người nhân viên, giọng nói vô cùng cáu kỉnh nói: “Tôi ký theo lối viết thảo, lối viết thảo có thể bớt được thì bớt, ngay cả chuyện này cô cũng không hiểu, cô còn ở xí nghiệp Lâm thị làm cái gì!”
Nhân viên kia bị Cẩm Dương mắng, lập tức cúi thấp đầu, không dám thở mạnh một tiếng, chỉ khúm núm nói một câu: “Thật xin lỗi, Cẩm phó tổng.” Rồi ôm văn kiện, vội vội vàng vàng chạy ra khỏi văn phòng.
Văn phòng lập tức yên tĩnh trở lại, Cẩm Dương táo bạo giơ tay lên, giật giật cà vạt của mình, rồi cầm điện thoại bản thân để trên bàn, hỏi: “Thư ký Phương đã ra khỏi văn phòng của Lâm tổng chưa?”
Bên kia âm thanh dễ nghe của thư ký nhanh chóng vang lên: “Cẩm phó tổng, thư ký Phương mới vừa cùng Lâm tổng đi ra.”
Cẩm Dương nghe nói như thế, hung hăng ném điện thoại trong tay lên mặ đất, phát ra tiếng “bộp” rất lớn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây