“Có cần đưa em về đi ngủ hay không?” Thịnh Thế không yên lòng tiếp tục hỏi một câu.
Cố Lan San lắc đầu, lần này dứt khoát không cho Thịnh Thế chút phản ứng nào.
“Vậy em chờ anh một lúc nữa nhé.”
Lần này, Thịnh Thế, còn chưa nói xong, Cố Lan San đã nhíu đôi mày xinh đẹp, hung hăng trợn mắt nhìn Thịnh Thế, âm điệu giòn giã nói: “Nhị Thập, sao anh đáng ghét vậy!”
Thịnh Thế nhíu mày, bị Cố Lan San mắng có chút tủi thân, cuối cùng vẫn nhẹ giọng nói một câu: “Buồn ngủ, thì nói cho anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây