Bạc Duệ ngước khuôn mặt nhỏ khỏi sách bài tập, ánh đèn bàn rất sáng, chiếu lên da thịt cậu nhìn vừa trắng vừa non, làn mi dài của cậu tạo thành bóng râm, cánh môi hồng nhuận khẽ đóng khẽ mở: “Cha, vậy cha hãy khiến con người ở chỗ chị Thâm Thâm, hồn thì ở chỗ cha làm bài tập, được không?”
Bạc Duệ vừa nói dứt lời, sắc mặt Cẩm Dương đã lập tức trầm xuống, anh cố nén xúc động ném con trai mình ra ngoài, giọng nói nhàn nhạt gọi tên của Bạc Duệ, âm thanh lạnh nhạt, không có quá nhiều tình cảm, sau đó tạm dừng, mới nói: “Xin chú ý trọng điểm cha đang nói, cha đang nói con làm bài tập mà không tập trung, không phải đang thảo luận với con vấn đề người con có thể ở nơi nào trái tim có thể ở nơi nào.”
Bạc Duệ ngồi ngay ngắn trước bàn, nhìn qua Cẩm Dương, không dám nói nữa, cậu biết cha tức giận, có điều cũng may cậu là một đứa bé thông minh, biết trước khi Cẩm Dương nổi giận, thừa nhận sai lầm trước, mặc dù cậu vô cùng không muốn, nhưng vẫn chép miệng, đôi mắt đen như đá quý chớp chớp, giọng điệu rất thành khẩn nói: “Cha, thật xin lỗi, con sai rồi.”
Sau khi nhận sai xong, Bạc Duệ còn chần chừ giải thích cho bản thân: “Cha, chỉ là con không vẫn chưa làm xong những điều cần chú ý khi đi xem phim với chị Thâm Thâm, cho nên có chút căng thẳng.”
Cẩm Dương thừa nhận, mình nghe thấy con trai nói những lời này, đáy lòng không thoải mái lại có chút buồn cười, nhưng phần lớn là anh đang hâm mộ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây