Lâm Chấn Đình bị hai mẹ con Lục Đình Phương và Lục Tương Nghi nói một tràng dài, cơn giận theo thời gian trôi qua cũng dần nguôi đi, nét mặt của ông ta dần dần trở nên bình tĩnh, suy nghĩ một hồi, mới thở dài một hơi, nói: “Lâm Thâm Thâm chẳng qua chỉ là một đứa con gái, nó có thể gây ra được sóng gió gì, trọng điểm là, hai người đừng để lão phu nhân phản cảm với hai người, lời hai người nói cha cũng hiểu, có điều hai người yên tâm, cha nhất định sẽ để cho quyền lớn cuối cùng của xí nghiệp Lâm thị rơi vào trong tay cha, mà người nối nghiệp tương lai của xí nghiệp Lâm thị, chỉ có thể là con gái của cha - Lục Tương Nghi!”
Lâm Chấn Đình vừa nói, vừa giơ tay lên, kéo Lục Tương Nghi vào trong ngực, nhẹ nhàng lau nước mắt của Lục Tương Nghi, nói: “Tương Nghi, vừa rồi cha nói hơi nặng lời, được rồi, đừng giận dỗi nữa...”
...
Lâm Thâm Thâm giẫm lên giày cao gót đi tới trước xe Cẩm Dương, mở cửa xe, ngồi vào.
Cẩm Dương đi theo lên xe, khi khởi động xe, quay đầu nhìn thoáng qua Lâm Thâm Thâm, phát hiện cô gái nghiêng đầu, dựa vào cửa sổ xe, không biết suy nghĩ cái gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây