Đối với Lâm lão phu nhân mà nói, hiện tại Cẩm Dương chính là cây cỏ cứu mạng của xí nghiệp Lâm thị, dù hoàn toàn chính xác cô cháu gái Lục Tương Nghi này chiến chút vị trí trong lòng bà, nhưng vẫn không sánh bằng tâm huyết của người chồng đã mất đi của mình.
Cho nên, khi Lâm lão phu nhân nghe thấy Cẩm Dương một lần nữa cân nhắc sẽ không tiếp tục gia nhập xí nghiệp Lâm thị, lập tức để đũa trong tay xuống, vừa rồi Lâm lão phu nhân bởi vì lời nói của Cẩm Dương, đáy lòng có chút thiên vị Lâm Thâm Thâm, cho nên không hề do dự quay đầu, nhìn về phía Cẩm Dương: “Cẩm tiên sinh, mọi chuyện đều dễ thương lượng, nếu như cậu thật sự muốn hợp tác với Thâm Thâm...”
Hình như Lâm Chấn Đình biết tiếp theo Lâm lão phu nhân muốn nói gì, lập tức lên tiếng, gọi: “Mẹ!”
Lâm lão phu nhân dừng một chút, không nói tiếp nữa.
“Mẹ, Tương Nghi không phạm phải sai lầm gì lớn ở xí nghiệp Lâm thị, cũng không thể nói đổi đi nơi khác là đổi đi nơi khác được, nếu để bị đồn đi, Tương Nghi sẽ mất mặt cỡ nào ở công ty chứ?” giọng nói của Lục Đình Phương dịu dàng, mềm mại mở miệng, trong lúc bà ta nói chuyện, nháy mắt ra hiệu cho Lục Tương Nghi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây