Lâm lão phu nhân đã sớm dặn Lâm gia quản gia, cho nên khi xe của Cẩm Dương lái tới, quản gia đã mở cổng Lâm gia ra.
Cẩm Dương dưới sự hướng dẫn của quản gia, chậm rãi lái xe vào bãi đỗ xe Lâm gia. Xe vừa mới dừng hẳn, còn chưa tắt máy, bên cửa xe của Lâm Thâm Thâm đã được quản gia mở ra, vẻ mặt mừng rỡ và hào hứng gọi một tiếng: “Thâm Thâm tiểu thư.”
Lâm Thâm Thâm mỉm cười với quản gia đã tạm biệt sáu năm, rồi chậm rãi xuống xe, sau khi đứng vững, nhìn xung quanh, phát hiện sân vườn Lâm gia không có thay đổi nghiêng trời lệch đất so với sáu năm trước cô rời đi.
Hàng rào vẫn là màu trắng gỗ, có điều hình như được đổi gỗ mới, phía trên vẫn có một hàng hoa tường vi đủ mọi màu sắc, bên cạnh hàng rào còn có một loạt cây ngô đồng cao lớn, trong đó có trên một cành cây cứng cáp, có treo đu dây, trên dây thừng đu dây, quấn đủ mọi loại hoa, đang nở rộ, vô cùng rực rỡ.
Trong vườn Lâm gia, có một mảng cỏ lớn, có người đang dùng máy cắt cỏ dọn dẹp cỏ dại, âm thanh máy cắt cỏ mang lên cộc cộc, nghe vào, quen thuộc mà hoài niệm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây