Cô cúi đầu, kinh ngạc nhìn tấm thảm lông dày dưới chân, lại nhìn khắp phòng, phát hiện trền bàn trà không biết từ lúc nào xuất hiện thêm một bộ ấm chén.
Lâm Thâm Thâm nhíu mày, chân trần giẫm thảm, đi tới bàn, cầm cốc nước lên, có lẽ là vừa rửa xong, trên cốc vẫn lấm tấm nước.
Lâm Thâm Thâm cầm cốc, đứng ngây giữa phòng.
Phải một lúc sau, tiếng bước chân của Cẩm Dương vang lên bên ngoài, Lâm Thâm Thâm mới vội vàng bỏ chiếc cốc lại chỗ cũ, giơ tay vuốt mái tóc dài của mình, trơ mắt nhìn Cẩm Dương cầm sữa đi vào.
Cẩm Dương thấy Lâm Thâm Thâm đứng dưới đất, hàng mày kiếm khẽ cau lại, nhìn chằm chằm Lâm Thâm Thâm, có vẻ không hài lòng hỏi: “Sao lại xuống?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây