Cẩm Dương đứng trước cửa, nhịp thở hơi gấp, tầm mắt tự động lược bỏ hết đám người không liên quan trong phòng, nhìn thẳng về Lâm Thâm Thâm ngồi đối diện mình.
Cô gái đầu tóc xốc xếch, quần áo xốc xếch, sắc mặt tái nhợt, tay cô còn nắm chặt vạt áo, xuyên qua khe hở từ mảnh áo rách, Cẩm Dương còn có thể thấy một mảnh da thịt trắng nõn của cô.
Thời điểm ấy, Cẩm Dương không hình dung được tâm trạng của mình thế nào, lồng ngực như dội lên một ngọn lửa, ngọn lửa ấy cháy hừng hực, sức nóng không ngừng lan tỏa khắp cơ thể anh, giống như sáu năm trước, cô bất ngờ rời khỏi Bắc Kinh, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của anh, tối ấy anh không cách nào chợp mắt, hễ nhắm mắt lại là thấy bóng hình của cô, nhớ đến đau nhói tim gan, cả người nóng nảy, cuối cùng chỉ có thể không ngừng hút thuốc, không biết hút bao nhiêu, tận khi bị mùi thuốc lá gay mũi hun đến khó chịu. Cảm giác bây giờ giống hết lúcc ấy.
Quanh người Cẩm Dương chậm rãi tản ra khí chất tàn bạo, hai mắt như chứa lửa, sáng bừng hừng hực nhìn chằm chằm Lâm Thâm Thâm trước mặt.
Mọi người cũng dần lấy lại tinh thần, viên cảnh sát lớn tuổi lập tức lên tiếng hỏi: “Xin hỏi, anh là...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây