Lâm Thâm Thâm mất trọng lực, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, cũng may sa on mềm, cô không bị thương, cô theo bản năng chống ghế muốn ngồi dậy, nhưng một người đàn ông lại đẩy cô xuống, vươn tay nắm lấy cằm cô, nhếch môi cười: “Sao nào? Không còn sức đập nữa rồi? Vừa nãy không phải hung mãnh lắm sao?”
“Cút!” Lâm Thâm Thâm gằn giọng quát.
Câu mắng này của cô đối với đám đàn ông này mà nói hoàn toàn không có sức uy hiếp như màn đập đồ vừa nãy, chúng không để ý chút nào, ngược lại còn cười ầm lên.
Những tiếng cười đó rơi vào tai Lâm Thâm Thâm, không khỏi khiến cô buốt lạnh sống lưng.
Người đàn ông nắm cằm cô ngừng cười, bèn cúi đầu, nhìn Lâm Thâm Thâm, xấu xa nói: “So với cút, anh đây càng muốn ‘lăn’ với cô em hơn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây