Lúc cô mười bảy tuổi, Lâm Viễn Ái và bạn học chơi đến đêm hôm khuya khoắt không về nhà, lúc đó trời mưa xối xả như trút nước, cô một mình bật dù đi tìm cậu, lúc quay lại, toàn thân hai người đều ướt hết, kết quả cô bị cảm mạo phát sốt, Lâm Viễn Ái hoàn toàn không có hao tổn gì, hôm sau Lâm Viễn Ái bưng canh gừng đến chăm sóc cô, còn ngẩng đầu non nớt, nhìn cô, nói, chị, sau này em sẽ không bao giờ về nhà muộn nữa.
....
Trong sáu năm cô ở nước Mỹ đó thì không có giây phát nào không lo lắng cho Lâm Viễn Ái, nhưng mà bây giờ Lâm Viễn Ái lại lạnh lùng với cô như vậy, như hai người xa lạ.
Liệu sẽ không đau lòng sao.
Giờ phút này, hình tượng nữ thần cao ngạo Lâm Thâm Thâm vẫn luôn bày ra trước mặt mọi người, dường như ầm ầm sụp đổ, nếu không phải đã qua sáu năm này, cô đã trải qua quá nhiều chuyện, cô nghĩ cô nhất định sẽ đau đớn đến khụy gối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây