Mất khoảng nửa tiếng, anh mới dùng tay lấy ra, tắm qua loa, thay bộ quần áo mới có tông màu lạnh nhìn nhẹ nhàng khoan khoái, rồi anh cầm tất cả tài liệu liên quan đến tập đoàn Lâm thị mình tùy tiện ném ở trên bàn trà nhỏ lúc sáng lên, đi ra khỏi phòng ngủ.
Cẩm Dương đi vào phòng bếp trước, pha hai ly cà phê, dùng cánh tay kẹp tài liệu, mỗi tay bưng một ly cà phê, rồi mới đi về phía phòng đồ chơi của Bác Duệ.
Cửa phòng đồ chơi hé mở hơn nửa, còn chưa đến gần, Cẩm Dương đã nghe thấy tiếng cười đùa vui vẻ của Bác Duệ và Lâm Thâm Thâm truyền tới từ bên trong phòng, anh dùng chân nhẹ nhàng đẩy cửa ra, vừa vào đã thấy Lâm Thâm Thâm và Bác Duệ một lớn một nhỏ nằm bò trên ở thảm, dùng khối gỗ xây dựng lâu đài.
Khối gỗ đủ mọi màu sắc, nằm rải rác quanh người hai người một cách bừa bãi, làm người khó mà có chỗ hạ chân đi vào trong được.
Bác Duệ phát hiện ra Cẩm Dương đi vào phòng trước, bé không ngồi dậy, tay nắm khối gỗ hình vuông màu xanh, nghểnh cổ lên, nhìn về phía Cẩm Dương cao hơn so với mình đang nằm trên đất rất nhiều, mở miệng gọi: “Cha.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây