Trong căn phòng gỗ, Tần Tử Lăng mở mắt, trong đôi mắt lộ ra một tia biểu hiện của sự kinh ngạc.
Sau khi thần hồn xâm nhập vào Nê Hoàn Cung của Kiếm Bạch Lâu và tiêu diệt quỷ đầu, lực lượng ma chủng bị đánh bại, Tần Tử Lăng cảm thấy thần hồn của mình đã tăng mạnh sau trận chiến này.
- Có lẽ chiến đấu thần hồn có thể là cách để rèn luyện thần hồn. Tuy nhiên, tại sao khi ta tiêu diệt quỷ đầu, thần hồn lại như được cung cấp một phần năng lượng tương tự như linh dược, khiến cho nó trở nên mạnh mẽ hơn?
Biểu hiện của Tần Tử Lăng nhanh chóng chuyển từ vui mừng thành nghi ngờ.
Trong lúc Tần Tử Lăng còn đang suy tư, Kiếm Bạch Lâu mở mắt và thấy hắn cúi đầu trong tư duy, vây nên cũng không muốn làm phiền hắn, chỉ yên lặng đứng dậy ra khỏi nhà gỗ.
- Sư phụ, đã thành công rồi sao?
Ngoài phòng, Phong Tử Lạc thấy Kiếm Bạch Lâu ra tới, gương mặt đã thả lòng đi nhiều, hắn vội vã tiến lại hỏi.
- Đúng vậy, chúng ta đã thành công!
Kiếm Bạch Lâu gật đầu, tràn đầy cảm xúc.
Sau khi nhận được xác nhận từ Kiếm Bạch Lâu, Phong Tử Lạc cảm thấy yên tâm và nhẹ nhàng chỉ vào trong nhà gỗ:
- Tần sư đệ thế sao?
- Hắn không sao, nhưng tốn rất nhiều sức mạnh, cần phải nghỉ ngơi một chút...
Kiếm Bạch Lâu trả lời, trong tâm trí hắn vẫn luôn hiện hữu hình ảnh thần hồn Tần Tử Lăng bước vào Nê Hoàn Cung của mình, tạo nên một cảnh tượng sống động trong lòng hắn.
- Vậy thì tốt quá, lần này may có Tần sư đệ giúp đỡ, không thì hậu quả không thể đoán trước được!
Phong Tử Lạc nói.
- Không chỉ lần này, sau này Kim Kiếm Tông có thể phục hồi và phát triển hay không cũng phụ thuộc vào Tần Phong. Nếu hắn thành công, thì Kim Kiếm Tông cũng sẽ thành công! Vì vậy, bắt đầu từ hôm nay, Kim Kiếm Tông chúng ta sẽ đồng lòng hỗ trợ cho Tần Phong.
- Bên ngoài, dù Tần Phong là sư đệ của ngươi, nhưng từ bây giờ, ngươi sẽ coi hắn như là vi sư. Mệnh lệnh từ hắn sẽ tương đương với mệnh lệnh từ vi sư, ai cũng không ngoại lệ.
Kiếm Bạch Lâu nghiêm túc nói với tâm hồn tỏ ra đầy quyết tâm.
- Đệ tử đã hiểu!
Phong Tử Lạc cúi đầu ứng lời, không thể thấy bất kỳ sự bất mãn hay không tình nguyện nào.
Khi Kiếm Bạch Lâu và Phong Tử Lạc nói chuyện một cách thấp giọng bên ngoài phòng, bên trong, Tần Tử Lăng lại chìm trong suy tư.
- Ma chủng từ Nê Hoàn Cung của lão sư được sinh ra là nhờ việc hấp thụ thần hồn của lão sư. Khi thần hồn của ta tiêu diệt nó, thì thật ra là đang luyện hóa nó, tương tự như thần hồn của lão sư bị ma chủng nuốt chửng, qua quá trình luân hồi sinh tử, trở lại trạng thái tinh khiết nhất của hồn lực, và trở thành nguồn bổ dưỡng cho thần hồn của ta.
- Sinh trong tử, tử trong sinh, vòng luân hồi này thật sự thần bí quá. Hiện tại ta chỉ có thể suy đoán một cách tổng quát, căn bản là không thể thấu hiểu bản chất bên trong. Việc nghĩ nhiều hơn cũng không có ích gì, mất công thôi!
Tần Tử Lăng nhanh chóng thu hồi tâm tư và đứng lên rời khỏi nhà gỗ.
Khi thấy Tần Tử Lăng đi ra, Phong Tử Lạc liền tỏ ra rất kính trọng, cũng không nói gì nhiều.
Tần Tử Lăng thản nhiên nói với Phong Tử Lạc hai ba câu, sau đó nhìn về phía Kiếm Bạch Lâu, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Lão sư, lần này ba tên Minh Sứ đến đây, có lẽ sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy, chúng ta có cần cẩn thận chút không?
Kiếm Bạch Lâu vừa nghe vậy thì mỉm cười và lắc tay, nói:
- Ngươi quá lo lắng rồi! U Minh Giáo đã xây dựng các phân điện tại Đại Tề Quốc, mỗi phân điện hoạt động theo ý riêng, phát triển thế lực tại các châu. U Minh Giáo ở Tây Vân Châu có một phân điện, theo thông tin ta biết, điện chủ là Hận Thiên lão ma, một nhân vật cấp tông sư. Minh Sứ thì có sáu người, đều là đại võ sư ở giai đoạn luyện cốt hậu kỳ hoặc là đại luyện khí sư ở chân nguyên hậu kỳ.
- Đêm nay ngươi tức thì tiêu diệt ba vị Minh Sứ của Tây Vân Châu, đối với phân điện này, đã xem như là tổn thương nguyên khí nặng nề. Còn việc ngươi giúp ta giải trừ Tử Mẫu Chủng Ma Ấn cũng giúp ích lớn. Bọn chúng cũng xem như bị dồn vào thế, có thể sẽ không dám hành động mà không có suy nghĩ. Chúng ta nên tận dụng tình hình này để nghỉ ngơi và hồi phục sức mạnh trong khoảng thời gian ngắn.
- Vâng!
Tần Tử Lăng nghe vậy thần sắc lập tức trở nên trầm tĩnh hơn, nói:
- Thì ra là như vậy. Ta còn lo lắng rằng sau khi chúng ta tiêu diệt ba vị Minh Sứ, U Minh Giáo sẽ trả thù mạnh mẽ.
- Đối với giáo chủ của U Minh Giáo, các điện chủ tại các châu cũng chỉ là như một quân cờ nhỏ trong tay. Quân cờ thì luôn có khả năng bị mất trong chiến trận, điều này rất bình thường. Hắn không thể chỉ vì chút tổn thất này mà đã không chịu được phải ra trận. Nếu hắn thực sự muốn gây chiến, U Minh Giáo sớm đã bị đánh bại!
- Hắn đang làm đại sự, việc các phân điện tranh giành thế lực, đương nhiên sẽ không phải là việc hắn cần tập trung.
- Nói rõ hơn, các thế lực và môn phái trong thế giới này phát triển theo nhiều hình thức khác nhau. Các tầng lớp nhân vật ở mọi cấp độ đều có vai trò khác nhau trong việc phát triển môn phái. Đa phần các nhân vật ở tầng lớp đỉnh phong đều sẽ không dễ mà tham gia vào chiến trận. Thay vào đó, chỉ khi môn phái gặp hiểm cảnh hay lợi ích trong môn, thì bọn hắn mới đích thân ra tay.
- Nếu mọi người ở tầng lớp đỉnh lưu đều tham gia vào chiến trận, thì người ở tầng lớp trung bình sẽ khó mà có cơ hội để thể hiện. Điều này sẽ làm cho bồi dưỡng thế hệ tiếp theo khó khăn hơn. Hơn nữa, khi tầng lớp đỉnh lưu tham gia vào chiến trận, một khi họ mất mạng, nguyên khí của môn phái sẽ bị đại thương.
- Trong khi đó, để hạ thủ của mình ra tay, cho dù mất đi vài người, cũng không ảnh hưởng đến môn phái. Ngược lại là phân điện của U Minh Giáo của Tây Vân Châu, sau khi mất đi ba tên Minh Sứ, có thể nói là tổn thương nguyên khí nặng nề, không chỉ địa vị của U Minh Giáo bị suy giảm, mà bọn hắn còn phải co rút lực lượng, phòng bị Ty Thiên Giám dẫn người đến tiêu diệt.
Kiếm Bạch Lâu nói.
- Vậy là tốt rồi.
Tần Tử Lăng gật đầu đồng ý.
Trong suy nghĩ của hắn, mặc dù bản thân hắn có thực lực rất mạnh, nhưng chung quy đối mặt với một môn phái thì hắn vẫn còn rất nhỏ bé.
- Nhắc đến Ty Thiên Giáo, quản câu của Quản Câu Phủ ở Phương Sóc Thành là Kim Nhất Thần, hắn chính là đệ tuwrw Kim Kiếm Tông ta, tương lai nếu Phương Sóc Thành cần người chạy vặt thì có thể phân phó cho hắn.
Kiếm Bạch Lâu nói.
- Kim Nhất Thần là đệ tử Kim Kiếm Tông chúng ta?
Tần Tử Lăng nghe vậy biểu tình có chút kinh ngạc.
Kim Nhất Thần nguyên lai là quản câu của Quản Câu Phủ ở Phương Sóc Thành, về sau bởi vì Bạch Tu Tề bị Tần Tử Lăng ám toán, mới trở thành quản câu chủ.
Cho nên nếu phải nói đến, Kim Nhất Thần có thể có ngày hôm nay, cũng là nhờ một tay của Tần Tử Lăng.
Kết quả, Tần Tử Lăng không nghĩ tới, Kim Nhất Thần này vậy mà lại là đệ tử Kim Kiếm Tông, thật đúng là hữu duyên.
- Nhân vật đỉnh lưu của Ty Thiên Giám, ví dụ như giám chính, thiếu giám, phán gian đều là nhân vật có tu vi cao thâm, hạng người có lai lịch bí ẩn, lại được hoàng thượng trực tiếp bổ nhiệm, cũng do hoàng thượng phụ trách. Mà phán quan Tây Vân Châu là tông sư cảnh giới pháp nguyên. Sau đó phân bổ nhiệm vụ xuống các quận nhỏ, mà Quản Câu Phủ sẽ được đặt trong mỗi quận, chủ quản những nơi này gọi là quản câu.
- Quản câu các quận, không ít người xuất thân từ một số đại môn phái hay đại gia tộc, Kim Nhất Thần nguyên bản đảm nhận chức vụ quản câu thừa chức, kết quả vào năm ngoái, quản câu chính bị giết, hắn mới được tiếp nhận chức vụ quản câu. Kim Nhất Thần nguyên là đệ tử của Phương truowrng lão, luận bối phận còn phải gọi ngươi là sư thúc.
Phong Tử Lạc thấy biểu tình Tần Tử Lăng có chút ngạc nhiên, cố ý giải thích.
- Thì ra là thế!
Tần Tử Lăng nói với vẻ mặt thoải mái, trong lòng cảm thấy rất thú vị, đi một vòng, rốt cuộc bản thân lại là sư thúc quản câu của Quản Câu Phủ ở Phương Sóc Thành.