Hợp Đạo

Chương 278: Đón tất niên

Chương Trước Chương Tiếp

Thôi thị nghe lời này lần nữa, trợn mắt và mở miệng kinh ngạc.

Nàng nhìn nhi tử một lúc dài, sau đó lại nhìn Tiêu Thiến và Hạ Nghiên, càng ngày càng cảm thấy như đang mơ, không thể tin được.

Trước đây nàng chỉ muốn tìm cho nhi tử một cô nương có bối cảnh và phẩm chất phù hợp, coi như là một đối tượng tương thân tương ái.

Kết quả hiện tại thật đáng mừng, nhi tử không chỉ tìm thấy một người cô nương thích hợp, mà còn là đại tiểu thư Tiêu gia của Phương Sóc Thành, có địa vị rất cao.

Không chỉ vậy, ngay cả việc nha đầu lo giường chiếu cũng là võ sư vận kình.

Thêm vào đó, nhìn cách Tiêu Thiến đang hành động, sợ rằng còn gấp gáp hơn chính Thôi thị!

Tuy nhiên, Thôi thị vẫn là người sinh ra ở Thanh Hà Quận, có nguồn gốc từ vọng tộc, hiện đang tu luyện pháp môn luyện khí.

Bây giờ, trong nhà còn có một nữ võ sư hóa kình, vì vậy sau khi trải qua cảm xúc sợ hãi ban đầu, nàng đã nhanh chóng khôi phục tinh thần và nói:

- Tiêu Thiến và Hạ Nghiên cô nương nếu đã sẵn lòng theo Tử Lăng, đây là phúc khí của hắn.

- Lão phu nhân nói quá lời, điều này cũng là phúc khí lớn của chúng ta, chúng ta rất biết ơn vì có cơ hội được gặp đại ca.

Tiêu Thiến thêm vào.

- Chúng ta đều là người một nhà, không cần quan tâm đến phúc khí lớn hay nhỏ. Thiệu Nga, mau đi đêbs nhà bếp kiểm tra một chút, xem Đỗ tẩu chuẩn bị xong chưa? Thời gian không còn nhiều, chúng ta có thể chuẩn bị cho bữa tất niên!

Tần Tử Lăng nói.

- Vâng, công tử!

Thiệu Nga trả lời và sau đó vội vàng đi vào nhà bếp để xem xét tình hình.

Khá nhanh, trên bàn đã được sắp đặt đầy đủ đồ uống và thức ăn.

Tần Tử Lăng vẫn còn khá xa lạ với cách thức xã hội và tầng lớp trong thế giới này, nên hắn gọi mẹ con Đỗ Hồng Mai cùng ngồi vào bàn ăn, chúc mừng bữa cơm đoàn viên.

Sau bữa cơm tất niên, Tần Tử Lăng đề xuất ý tưởng tổ chức một buổi bắn pháo hơn ở hậu viện.

Tiêu Thiến thân là đại trưởng lão Tiêu gia, từ sau khi trọng thương mất đi kình lực, không biết đã bao nhiêu năm rồi nàng chưa đón lễ năm mới vui vẻ như vậy, về phần pháo hoa càng không cần phải nói, từ khi nàng trở thành võ sư, vẫn chưa từng trải qua.

Ban đầu, Tiêu Thiến, dựa vào thân phận của mình, không hứng thú tham gia việc thả pháo hoa như một đứa trẻ nhỏ.

Nhưng Tần Tử Lăng là người từ dị giới, việc bắn pháo hoa sau bữa cơm tất niên là việc không thể thiếu trong dịp tết, hắn không từ thủ đoạn nào mà lôi kéo Tiêu Thiến.

Kết quả là, Tiêu Thiến đã bị dụ dỗ ngay sau đó, cảm giác trải lòng với không khí này càng hăng say hơn.

Nửa đêm.

Tần Tử Lăng và Tiêu Thiến ôm nhau ngồi trên mái hiên.

Trong bóng tối, thỉnh thoảng có những cảnh pháo hoa bùng cháy, làm sáng lên bầu trời đêm.

- Đây là lúc tốt nhất trong năm đối với ta!

Tiêu Thiến nhẹ nhàng nói.

- Đúng vậy, nhưng tiếc rằng Nhiễm Nguyệt không ở đây, nếu có thì sẽ càng vui vẻ hơn.

Tần Tử Lăng nhìn xa xăm lên bầu trời đêm, trả lời.

- Nhiễm Nguyệt là ai? Hiện giờ nàng đang ở đâu?

Tiêu Thiến tò mò hỏi.

- Nhiễm nguyệt là một tiểu cô nương hiểu chuyện, từ nhỏ đã hầu hạ ta và mẫu thân, trước đây ta không biết quý trọng, hơn nữa cũng không có thực lực, đợi đến khi ta biết quý trọng, lại có thực lực, có thể đối tốt với nàng, thì nàng lại bị một đạo cô mang đi.

Tần Tử Lăng nói.

- Cửu Huyền Sơn sao?!

Trong lòng Tiêu Thiến hơi chấn động một chút, thoát miệng nói.

- Không sai, chính là Cửu Huyền Sơn! Đao cô kia nói rằng nàng có thiên phú tu hành, cưỡng ép đưa nàng đi, cũng không biết bây giờ nàng ở Cửu Huyền Sơn như thế nào rồi?

Tần Tử Lăng nói.

- Về sau ta cùng ngươi sẽ đến Cửu Huyền Sơn!

Tiêu Thiến nói.

Trong lòng không có một chút máu ghen hay cảm giác ghen ghét, bởi vì từ khi vừa quen biết Tần Tử Lăng, nàng đã biết hắn là một người trọng tình trọng nghĩa.

Nàng thưởng thức hắn, nguyện ý theo sát hắn, cũng bởi vì điểm này.

- Được!

Tần Tử Lăng gật đầu và nói, sau đó đứng lên và nói tiếp:

- Thời gian không còn sớm, về phòng thôi!

- Thời gian trôi qua thật nhanh, một năm lại qua.

Tiêu Thiến đi theo và nói:

- Đúng rồi, đại ca, mẫu thân ngươi nói qua năm mới là cho chúng ta bái đường, ngươi thấy chuyện này như thế nào?

Khi đang chuẩn bị thả người tiêu sái, nghe được câu hỏi này hầu như làm cho Tần Tử Lăng không thể giữ thăng bằng, suýt nữa hắn ngã lộn trên đất.

- Khụ khụ, hôn nhân là một việc quan trọng, không thể coi nhẹ như trò đùa, ta vẫn chưa bái kiến nhạc phũ nhạc mẫu đại nhân!

Tần Tử Lăng nói.

- Không sao cả, chẳng phải tư nhân định trọn đời bên nhau sao, ta có địa vị đặc thù ở Tiêu gia, chuyện của ta, ta sẽ tự làm chủ, nếu như ta gả cho ngươi, chức đại trưởng lão của Tiêu gia, có thể ta sẽ không còn làm nữa, không biết ngươi có hứng thứ về ở rể cho Tiêu gia không?

Tiêu Thiến thấy Tử Lăng bị biến thành bộ dạng hoảng sợ, nhịn không được giảo hoạt tiếp tục nói.

- Thiến nhi, hôm nay lá gan của ngươi không nhỏ! Có tin ngày mai ta tự mình ra tay dạy dỗ ngươi không!

Tần Tử Lăng nói.

- Được a, ta cầu còn không được!

Trong đêm tối, Tiêu Thiến nhìn Tần Tử Lăng bằng đôi mắt đầy khiêu khích.

Nhưng Tần Tử Lăng lại bắt đầu chạy trốn vô cùng nhanh.

- Khanh khácch!

Tiêu Thiến thấy vậy cười tới nỗi cả lông mi cũng nhấc lên theo.

...

Một năm đã trôi qua.

Tất cả mọi sinh hoạt trở lại bình thường.

Tại Tây Thặng Sơn, Hạ Nghiên tiếp tục cuộc sống hàng ngày của mình, dành thời gian cho việc tu luyện cùng các công việc nhà.

Nàng cũng giúp Tiêu Thiến trong việc rèn luyện thể chất.

Trong khi đó, Tần Tử Lăng vẫn tiếp tục ẩn mình sau tấm bình phong, tập trung vào việc tu hành một cách tĩnh lặng.

Trong lĩnh vực võ đạo, Tần Tử Lăng đã bắt đầu tu luyện loại công pháp thứ hai, ngưng luyện cùng lúc hai loại kình lực.

Hắn không chọn công pháp “Kim Cương Liệt Diễm Chưởng” của Kim Liệt Môn, mà thay vào đó, hắn quyết định tu luyện “Điệp Lãng Kình” của Từ Gia Bảo.

Tất nhiên, kình lực cũng được chia thành ngũ hành phái khác nhau.

Loại kình lực đầu tiên của Tần Tử Lăng là Hàn Thiết Kình, thuộc tính Canh Kim.

Thuộc tính Kim bị khắc bởi Hỏa, nhưng cũng có mối tương hỗ với Thuỷ.

Dựa vào suy nghĩ của Tần Tử Lăng, hắn quyết định trước tiên sẽ tu luyện “Điệp Lãng Kình“.

Điệp Lãng Kình tận dụng quy luật sóng biển, có khả năng tập trung kình lực vận chuyển vào các pháp môn.

Chỉ là bình thường, kình lực của Từ gia không hùng hậu, thân thể không đủ cường hãn, thi triển môn công pháp này không chỉ cần phải súc lợi thời gian, hơn nữa một khi bộc phát ra, sẽ có tổn thương cực lướn cho thân thể, đám Từ Bằng Côn khi sử dụng môn công pháp này cũng chỉ có thể vận dụng hữu hạn, không phải bất đắc dĩ sẽ không dám bạo phát toàn bộ.

Tuy nhiên, với cơ thể bền bỉ và cường hãn như của Tần Tử Lăng, hắn có khả năng chịu đựng được nhiều tổn thương hơn.

Tần Tử Lăng cho rằng bản thân có thể tu luyện Điệp Lãng Kình đến mức cực hạn.

Do đó, với thuộc tính Thuỷ của công pháp, Tần Tử Lăng cảm thấy “Điệp Lãng Công” rất phù hợp với hắn.

Ngay từ ngày đầu tiên bắt đầu tu luyện “Điệp Lãng Kình”, Tần Tử Lăng đã ngạc nhiên phát hiện rằng, dù tiến trình tu luyện thuộc loại chậm rãi hơn so với việc tu luyện hàn thiết kình lực, nhưng theo hắn tự tưởng tượng, công pháp này còn mang lại hiệu quả tốt hơn rất nhiều.

Hơn nữa, theo “Điệp Lãng Kình” không ngừng ngưng chuyện vận chuyển, thì Hàn Thiết Kình lại có mọt vài tia buông lỏng, tinh tiến theo một chút.

Đừng xem thường một chút tinh tiến này.

Khi đạt đến đỉnh cao của tu luyện, mỗi bước tiến nhỏ đều có giá trị cực kỳ quý báu và mang ý nghĩa không thể đánh giá bằng cách thông thường.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)