Thời gian trôi đi vô cùng nhanh, chỉ còn một thời gian ngắn nữa là đến cuối năm.
Một ngày mới bắt đầu, sớm sáng, Tần Tử Lăng hướng dẫn cho Lưu Tiểu Cường và Thiệu Nga một chút, trái tim hắn tràn đầy sự phấn khích khi đón nhận cơn gió lạnh hướng từ phía Tây Thặng Sơn.
Ngay hôm trước, Trịnh Tinh Hán đã đột phá thành võ sư hóa kình. Đây là một thành tựu thực sự đáng khen ngợi, hắn đã trở thành một trong những nhân vật thiên tài trong thành, thậm chí có thể so với các bậc tiền bối.
Ngoài Trịnh Tinh Hán, những người khác ở Thủy Nguyệt Sơn Trang như đám của Bao Anh Tuấn cũng đang tiến bộ một cách nhanh chóng.
Tại Tần gia, sau khi Thiệu Nga đột phá trở thành võ sư hóa kình, khả năng võ đạo thiên phú của nàng đã trở nên rất đáng kinh ngạc, tốc độ tu luyện ngày càng nganh, thấm thoát đã gần đột phá luyện cốt.
Nhưng điều này cũng không có gì là ngạc nhiên, bởi nếu Thiệu Nga không có thiên phú võ đạo vượt trội, làm sao Từ Bằng Côn lại chịu chi một lượng lớn tài nguyên bồi dưỡng cho nàng?
Tuy nhiên, sau khi Thiệu Nga đạt đến cảnh giới vận kình, Từ Gia Bảo đã hỗ trợ ít lại. Từ Gia Bảo tuy có chút nội tình, nhưng chung quy vẫn là có hạn, bọn họ cần phải bồi dưỡng cho đám con cháu thiên tài, cũng những mầm móng khác. Do đó, việc tiếp tục hỗ trợ cho Thiệu Nga cũng trở nên khó khăn hơn.
Trái với tình hình đó, những người như Thiệu Nga lại bán mạng cho Từ Gia Bảo, chỉ mong thế lực của bọn họ sớm ngày bành trướng, không ngại hi sinh mà tiềm kiếm tài nguyên cho gia tộc.
Vì vậy, sau khi Thiệu Nga đạt đến giai đoạn vận kình, trong suốt ba mươi năm, nàng vẫn không thể đột phá.
Tuy nhiên, sau khi đi theo Tần Tử Lăng, tình hình của Thiệu Nga đã hoàn toàn thay đổi.
Không chỉ không cần phải đối mặt với việc bôn ba bán mạng và hy sinh hàng ngày, mà còn được hưởng những tài nguyên quý giá mà ai ai cũng ao ước.
Những tài nguyên này đều là những thứ tốt, ngay cả nếu không nói đến Từ Gia Bảo, ngay cả Bàng gia ở Phương Sóc Thành cũng không thể đưa ra đãi ngộ như vậy cho đệ tử hạch tâm của họ.
Chỉ có những gia tộc thực sự lớn ở Tây Vân Châu mới có thể đưa ra khối tài nguyên này.
Do đó, sau khi Thiệu Nga đột phá trở thành võ sư hóa kình, tốc độ tu hành không chỉ không giảm xuống, mà ngược lại còn tăng lên.
- Tu hành thực sự luôn đòi hỏi tài nguyên.
Một loạt suy nghĩ diễn ra, không biết từ đâu, Tần Tử Lăng đã đến bên dưới ngọn núi và sau đó leo lên theo mạn đằng.
- Đại ca, ta đã có hai chân sắt đá!
Tần Tử Lăng vừa mới leo lên sơn động, Tiêu Thiến xuất hiện trước mặt hắn với đôi chân dài trắng trẻo, tươi tắn và đầy quyến rũ.
- Ừm? Cái gì?
Tần Tử Lăng không kìm được sự ngạc nhiên.
Lúc hắn không ở đây, thần hồn của hắn chỉ trốn ở bên trên một gốc cây cổ thực trên đỉnh núi, xưa nay chỉ lặng lẽ quan sát động tĩnh bên ngoài núi, cũng không rảnh rỗi đi nghe chuyện của hai người trong động.
Cho nên lúc Tiêu Thiến đột phá, hắn cũng không biết.
- Nhìn đây!
Trong khi nói chuyện, Tiêu Thiến bất ngờ che phủ lên mình một tầng ánh sáng trắng bóng từ đùi, tạo ra một lớp kim loại ánh sáng như vảy rồng bao phủ trên da.
Tần Tử Lăng mắt mở tròn, ngạc nhiên.
Cái này nào phải là hai chân, khả năng là nửa thân trên rồi a!
- Ngạc nhiên không? Bất ngờ đúng không?
Tiêu Thiến nhìn thấy Tần Tử Lăng mở mắt tròn ngơ ngác, vui vẻ hỏi.
- Ừm, ừm!
Tần Tử Lăng liên tục gật đầu, trong đầu hắn đang nhanh chóng nghĩ cách ứng phó tràng diện bỏng mắt sau này.
Nhịn đành lòng không được a!
Việc tu luyện tiếp theo không phải chỉ một hai ngày a!
Tốt nhất vẫn là gọi Thiệu Nga đến trợ giúp.
Nếu gọi Thiệu Nga tới, không biết Tiêu Thiến sẽ nghĩ như thế nào?
Làm sao, ngươi khinh người đúng không? Vóc người bản cô nương kém cỏi vậy sao!
- Tiếp theo ta sẽ rèn luyện nửa thân trên!
Tiêu Thiến vui vẻ hào hứng nói, trong lúc nói, nàng còn vén áo, để lộ một phần da trắng mịn, không một chút mỡ thừa ở eo thon nhỏ.
- Ừm ừm!
Tần Tử Lăng tiếp tục gật đầu liên tục, trong lòng âm thầm cắn răng, tiểu cô nương này đã trở nên rất thân quen với hắn sau thời gian dài ở cùng một chỗ.
Chúng ta đang ở trong một thời đại phong kiến, có phóng khoáng như vậy được không?
- Hạ Nghiên gần đây tiến bộ rất nhanh, bây giờ nàng ấy đã có thể khống chế được lực đạo của mình, giúp ta rèn luyện hẳn là không vấn đề gì.
Tiêu Thiến nói nhanh chóng.
- Đúng, đúng!
Tần Tử Lăng lại gật đầu liên tục khi nghe điều này, trong lòng hắn thở dài một hơi như thả tự do.
Hoàn hảo, mọi thứ đều ổn!
Trong khoảng thời gian này, sự tiến bộ của Hạ Nghiên đã được chú ý đặc biệt.
Một vài ngày sau đó, mọi thứ trở lại bình tĩnh hơn.
Tuy nhiên, vào ban ngày khi tập luyện, Tần Tử Lăng luôn giấu mình sau một tấm bức màn, tĩnh lặng tập trung vào việc tu luyện, tuyệt đối không liếc nhìn xung quanh.
Đã ba mươi ngày kể từ lúc đó.
Đây là lần thứ ba mà Tần Tử Lăng đã trải qua ba mươi tết trong thế giới này, và đã qua một năm kể từ khi hắm đặt chân đến đây.
Hắn đã hai mươi mốt tuổi.
Trong một ngày như thường lệ, sau khi tiêu thụ thịt Hóa Ly ở long mạch, Tần Tử Lăng vừa vặn ăn hết cả đầu của con Hóa Ly.
Sức mạnh và khí huyết của hắn đã đạt giới hạn, tiến vào trạng thái bão hòa, không thể tiến bộ thêm được nữa.
Trăm sông chảy về một bể, vạn lưu quy tông!
Hàn Thiết Kình, nguyên là môn công pháp đại chúng hóa, khi tu luyện đến cực hạn, phản phác quy chân, trở về bản nguyên kim thiết thuộc tính, tu luyện được kình lực có thuộc tính kim thiết, so với những công pháp khác, là không phân cao thấp
Với một đầu Hóa Ly, ít nhất cũng đủ để giúp năm người võ sư hóa kình thành công luyện cốt.
Tần Tử Lăng đã ăn một cả đầu thịt Hóa Ly, nhưng mục đích chỉ là để đưa sức mạnh và khí huyết của hắn đến cực hạn, đạt trạng thái bão hòa.
Đổi thành người khác, sẽ cho rằng Tần Tử Lăng đang lãng phí.
Tuy nhiên, Tần Tử Lăng vẫn cảm thấy một chút thất vọng, hắn muốn tiếp tục ăn thêm nhiều thịt Hóa Ly hơn, để khí huyết và kình lực sẽ đề thăng, đạt tới một trình độ khủng bố.
Nhưng cũng không còn cách nào khác, hắn vẫn còn vài con Hóa Ly trong Dưỡng Thi Hoàng.
Vật phẩm tốt như thế này lại không dùng để tăng sức mạnh, thật là một sự lãng phí!
Hơn nữa, hắn luyện kình bằng cách sử dụng huyết nhục của Hóa Ly, coi đó như một loại bí dược, tiếp theo khi luyện cốt, hẳn là phải dùng dị thú ngũ phẩm để đột phá.
- Dị thú ngũ phẩm tương đương với cường giả cấp bậc tông sư, trời sinh còn có pháp thuật thần thông, bằng vào thực lực hiện tại của ta, tuyệt đối không đánh lại dị thú ngũ phẩm, coi như có thể Viên Đại Viên Nhị đột phá Ngân Thi, cùng Tứ Thủ mạnh hơn một chút, cũng không đủ để đánh chứ đừng nói là lùng giết!
- Muốn bắt giết dị thú ngũ phẩm, thì cảnh giới của Tứ Thủ, Viên Đại, Viên Nhị phải tăng thêm một tầng nữa, thực lực cá nhân của ta còn phải tăng thêm một bậc nữa.
- Tuy nhiên, ba đầu Ngân Thi vừa mới đột phá cách đây không lâu, tiến trình đột phá cũng không dễ dàng. Muốn đưa chúng đến cảnh giới mới, không chỉ cần nhiều tài nguyên hơn, mà còn cần một thời gian rèn luyện lâu dài.
- Về tổng thể sức mạnh cá nhân của bản thân ta, cảnh giới hóa kình này đã đến cực hạn, chỉ có nâng cao một chút trên luyện khí đạo.
- Luyện khí đạo còn thiếu nhiều tài nguyên, ta muốn góp đủ công pháp ngũ hành, sau đó toàn bộ tu hành đến chân lực hậu kỳ, cân bằng mọi thứ, đây cũng cần thời gian a!
- Việc luyện thần đột phá cảnh giới mới cũng cần thời gian lâu dài.
- Có vẻ như việc bắt giết dị thú ngũ phẩm là một thử thách khó khăn. Nhưng nếu không vượt qua cửa ải này, thì trên con đường võ đạo của ta, việc vượt qua đột phá luyện cốt chắc chắn sẽ bị trì hoãn, đây đúng là khiến người ta đau đầu mà.
- Tại cảnh giới kình hóa, sử dụng thịt Hóa Ly đã không còn hiệu quả như trước, tiến không được, lùi cũng không xong, ài!
Tần Tử Lăng muốn sớm ngày có thể đối đầu với cường giả thực lực tông sư, như vậy khi ở Tây Vân Châu, hắn sẽ xem như là triệt để đứng vững, cũng có thể triển khai những kế hoạch lớn.
Tuy nhiên, nhìn chừng con đường này còn phải đi rất xa.