Hợp Đạo

Chương 266: Một suy nghĩ kì quái

Chương Trước Chương Tiếp

- Cho nên, trước đây không phải là ngươi không muốn rèn luyện những bộ vị khác, mà là bởi vì không thể cảm giác được khí huyết một cách rõ ràng ở những nơi khác?

Tần Tử Lăng cau mày hỏi.

Tối hôm qua, Lưu Tiểu Cường cũng nói như thế, nhưng tình huống của hắn còn kém hơn nhiều so với Tiêu Thiến, đừng nói hai bắp đùi, ngay cả chân nhỏ cũng chưa thể khống chế được.

- Đúng vậy, cho nên ta nghĩ muốn giống với đại ca, rèn luyện căn cơ thật tốt, nhưng như vậy thì phải tản đi kình lực, bắt đầu lại!

Tiêu Thiến trả lời

Tần Tử Lăng nghe vậy liếc mắt nhìn Tiêu Thiến, sau đó cúi đầu trầm tư.

- Xem ra, ta vẫn là nghĩ chuyện này quá đơn giản, một ít thế lực đại gia tộc, tài nguyên phong phú, trong nhà cũng nuôi không ít võ sư, nhưng người có căn cơ tốt xác thực cũng rất ít, xem ra không phải bọn hắn không muốn, mà là đối với việc chưởng khống khí huyền từ bì mô là có hạn.

- Giống như Lưu Tiểu Cường, sau khi rèn luyện hai tay, hắn sẽ khó có thể khống chế hai chân.

- Tiêu Thiến mạnh hơn hắn không ít, nhưng cũng chỉ dừng ở hai chân.

- Mà ta không có vấn đề về phương diện này, xem ra là có quan hệ với việc tu thần!

- Tại cảnh giới khí huyết, thần hồn của ta cũng đã ở cảnh giới khu vật, vượt xa cảnh giới võ đạo.

- Hơn nữa, bởi vì có tàn hồn của Lệ Mặc, lúc đó ta cũng đã tiếp xúc với một ít pháp môn luyện thần.

- Sức mạnh mạnh mẽ của thần hồn cho phép ta có khả năng khống chế chi tiết các phần nhỏ yếu trong cơ thể.

- Trong quá trình luyện khí, tiến bộ của ta cũng rất nhanh.

Một khoảnh khắc, Tần Tử Lăng suy nghĩ rất sâu.

Trước đó, hắn đã từng có những phỏng đoán về phương diện này, nhưng không phải là một khẳng định tuyệt đối.

Hiện tại, những suy nghĩ đó đã được xác minh.

- Suy nghĩ này của ngươi là có lý, nhưng ngươi đã suy nghĩ đến những khó khăn và nguy hiểm khi tán đi kình lực chưa, một khi đã tán đi kình lực thì sẽ rất khó để ngưng luyện lại. . .

Tần Tử Lăng nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào Tiêu Thiến và nói tiếp.

- Tán đi kình lực thật sự rất đau đớn và nguy hiểm, sau đó việc ngưng luyện cũng rất khó khăn. Vì thế, các võ sư thông thường thường không dám thực hiện việc này. Lần trước, ta bị phục kích, kình lực bị tán đi là do trọng thương.

- Tuy nhiên, ta lại có vận khí tốt, được gặp ngươi, có cơ hội ngưng luyện kình lực một lần nữa và đồng thời nâng cao tu vi, vì vây ta có niềm tin bản thân sẽ có thể ngưng luyện kình lực lần thứ hai, chẳng phải trong tay chúng ta còn có Hóa Ly hay sao?

- Hóa Ly, thân chứa huyết mạch của Ly Long, lại mang thuộc tính thủy, điều này hoàn toàn hợp với Thanh Long Huyền Mộc Kình của ta. So với Bát Hoang Bích Mãng, ta không biết Hóa Ly mạnh hơn gấp bao nhiêu lần, nhưng khi đến lúc đó, ta chỉ cần cố gắng một chút, hơn nữa ta cũng đã có kinh nghiệm trong việc ngưng luyện lại kình lực, tỉ lệ thành công của việc này là rất cao.

Tiêu Thiến giải thích.

Tần Tử Lăng nhìn Tiêu Thiến, hiểu rằng nàng đã quyết tâm và không còn gì để nói thêm.

Hắn chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu đồng ý.

- Cảm ơn đại ca đã hiểu cho tiểu muội!

Tiêu Thiến gật đầu vui vẻ, trên khuôn mặt của nàng nở một nụ cười.

Tần Tử Lăng nhìn vào khuôn mặt vui vẻ của Tiêu Thiến và không biết nên cười hay nên lo lắng.

Nữ nhân a, thật khó đoán được!

- Về việc ngươi đã bại lộ thân phận ở Bàn Ly Sơn, dường như thông tin này sẽ nhanh chóng lan truyền đến tai Bàng Kỳ Vi. Bàng gia chắc chắn sẽ tìm cơ hội để đối phó với ngươi. Ban đầu, nếu ngươi không tán kình lực, Bàng gia có thể đã đánh giá thấp sức mạnh của ngươi, và có thể ngươi sẽ ứng phó được.

- Nhưng bây giờ ngươi đã tán kình, chúng ta cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng trước. Trong thời gian này, chúng ta phải tìm một nơi kín đáo để tu hành.

Tần Tử Lăng trở nên nghiêm túc khi nói.

Tất nhiên, với quyết định đã đưa ra bởi Tiêu Thiến, không cần lo lắng sẽ thành công hay thất bại, mà cần tập trung vào việc sắp xếp kế hoạch tiếp theo.

- Tần tiên sinh, liệu ngươi có thủ đoạn nào để ám sát Bàng Kỳ Vi không?

Hạ Nghiên mang đến một đĩa thịt quay và nhấn nhẹ vào vấn đề này.

- Hiện tại, ta thực sự cũng muốn ám sát Bàng Kỳ Vi, dù có thể làm việc này dễ dàng. Nhưng với thân phận của hắn, việc ám sát sẽ không khỏi khó tránh được sự chú ý và nghi ngờ từ các phía. Một khi điều này xảy ra, ta có thể bị điều tra, hoặc có thế lực muốn mượn cơ hội này làm càn, sợ rằng tình hình lúc đó sẽ khó mà kiểu soát.

Tốt nhất là chờ đến khi Tiêu Thiến trở thành đại võ sư luyện cốt. Lúc đó, nàng có thể dẫn dắt Tiêu gia và Lữ gia, tìm một lý do và cơ hội thích hợp để loại bỏ Bàng gia và Lâm gia một cách triệt hạ. Điều này sẽ hợp lý hơn và ít gây sự chú ý từ các phía khác, đồng thời Tiêu gia có thể tiến hành khống chế tình hình ở Phương Sóc Thành.

Tần Tử Lăng giải thích.

- Hảo hảo, Tần tiên sinh đã suy tính xa rộng. Ta không còn gì để nói thêm.

Hạ Nghiên nhìn Tần Tử Lăng với sự ngưỡng mộ và tôn trọng rõ rệt.

- Đủ rồi, không cần nói nữa. Từ nay trước mặt ta, đừng vỗ mông ngựa như vậy nữa…

Tần Tử Lăng vẫy tay để ngừng Hạ Nghiên, sau đó không chờ nàng trả lời, hắn đã lấy một miếng thịt quay và ăn ngấu nghiến, sau đó cười nói:

- Hạ Nghiên, kỹ thuật nấu nướng của ngươi càng ngày càng tốt!

- Đa tạ Tần tiên sinh đã động viên. Nếu Tần tiên sinh thích, sau này ta sẽ thường xuyên nấu cho ngươi ăn.

Hạ Nghiên đỏ mặt và trả lời.

- Thế thì tốt! Ta mong đợi những bữa nướng của ngươi đấy!

Tần Tử Lăng cười mỉm và nói.

Hạ Nghiên nghe vậy, cơ thể nàng nhẹ rung lên, khuôn mặt nở một nụ cười nhẹ, và đôi mắt ẩn chứa vẻ phấn khích.

Tần Tử Lăng nhìn thấy điều này, trong lòng một cảm xúc lạ kỳ hiện lên, nhưng hắn không dám nghĩ nhiều, lấy một miếng thịt quay và đưa cho Tiêu Thiến, nói:

- Ngươi cũng ăn một chút, Hạ Nghiên nấu ăn rất ngon.

Tiêu Thiến nhận lấy miếng thịt quay, ánh mắt của nàng nhìn chéo sang Tần Tử Lăng, và trong ánh mắt đó có một chút ý tứ kì lạ, khiến Tần Tử Lăng cảm thấy có chút lúng túng.

Sau đó hắn quay đầu một cái, tự nhủ bản thân mình chả làm gì sai cả?

- Khụ khụ, trở lại chuyện chính! Nói đến, ngược lại ta có một chỗ để tu hành rất tốt, thời gian tới ngươi cứ theo ta.

- Ừm!

Tiêu Thiến gật đầu, nói:

- Chỉ sợ làm phiền đại ca!

Lúc nói lời này đã khiến cả hai cảm thấy khá bối rối và ngượng ngùng.

Họ cúi đầu, và trên khuôn mặt của họ hiện lên vẻ ngượng ngùng.

- Chúng ta quan hệ như thế nào, không có gì phiền phức cả…

Tần Tử Lăng cố gắng nói, nhưng đến khi đến phần “phiền phức”, từ này cuối cùng cũng không thể nói ra.

Hình ảnh của một cặp nhi đồng xuất hiện trong đầu họ, khiến tình cảm của họ thêm phần ngọt ngào và vui vẻ.

Chòi nghỉ mát bỗng trở nên bao phủ bởi một bầu không khí mờ ám và thần bí.

- Ta tu luyện Hàn Thiết Chưởng, lực đạo quá cương mãng, không thích hợp giúp ngươi rèn luyện, vẫn là nên mang theo Hạ Nhiên đi theo.

Tần Tử Lăng nói một cách nghiêm túc, ngồi thẳng lưng, vẻ mặt của hắn trở nên cùng nghiêm nghị.

Tiêu Thiến không lên tiếng, chỉ im lặng trong một khoảnh khắc, dường như đang tĩnh mình, sau đó từ từ ngẩng đầu để nhìn thẳng vào Tần Tử Lăng.

Không có dấu hiệu xấu hổ trên gương mặt của Tiêu Thiến, ánh mắt của nàng thản nhiên nhìn chằm chằm.

- Rèn luyện bộ phận bắp đùi, Hạ Nghiên có thể xuất thủ, nhưng các bộ vị sau lưng, lấy tu vi vận kình của Hạ Nghiên, phỏng chừng lực đạo của nàng sẽ không thể kiểm soát tốt, đến lúc đó sợ rằng vẫn phải làm phiền đại ca xuất thủ.

Tiêu Thiến giải thích.

Ban đầu Tần Tử Lăng muốn đề nghị Thiệu Nga can thiệp, vì nàng là võ sư hóa kình, nhưng lời đến miệng lại nhanh chóng nuốt lại, hắn gật đầu và nói:

- Đợi tới lúc đó rồi quyết định.

Con gái nhà người ta đã nói như vậy, hắn là một đại nam nhân làm sao có thể ra sức khước từ?

- Vậy thì chúng ta nên xuất phát khi nào?

Tiêu Thiến hỏi.

- Không nên trì hoãn việc này quá lâu, Bàng Kỳ Vi có vẻ vẫn chưa biết tin gì. Nếu bên ngươi đã sẵn sàng, chúng ta có thể xuất phát ngay hôm nay.

Tần Tử Lăng đề xuất.

- Những việc nhỏ ở phía này có thể để cho Vân thẩm lo, quan trọng nhất vẫn là phải xác định tình hình của ngươi. Nếu không có vấn đề gì, sau khoảng nửa giờ, chúng ta có thể bắt đầu lên đường.

Tiêu Thiến đề xuất.

- Được, sau nửa giờ, chúng ta hội hợp ở dưới chân Tây Thặng Sơn.

Tần Tử Lăng trả lời.

Còn vị trí cụ thể dưới chân Tây Thặng Sơn, Tần Tử Lăng không tiết lộ, và Tiêu Thiến cũng không hỏi thêm.

Hạ Nghiên ban đầu có ý định hỏi, nhưng khi thấy Tiêu Thiến không hỏi gì thêm, nàng nghĩ rằng Tiêu Thiến đã biết, nên cũng không đặt ra câu hỏi.

Sau khi nói xong, Tần Tử Lăng đứng dậy và rời khỏi Sơn Dã Tố Cư.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)