Hợp Đạo

Chương 260: Ngân thi!

Chương Trước Chương Tiếp

Long Khiếu Thiên nghe vậy, biểu tình trên mặt hắn thay đổi, ánh mắt bỗng trở nên cảnh giác.

Tuy nhiên, nhanh chóng, Long Khiếu Thiên đã cười lên và nói.

- Thiếu chút nữa thì cũng bị tiểu tặc ngươi này hù dọa! Tư chất tam linh căn chỉ có thể coi là miễn cưỡng tu luyện khí đạo, ngươi đạo võ song tu, trong đó thủy mộc hai hệ đã tu luyện đến chân lực hậu kỳ, đây đã coi như là cực kỳ kinh người.

- Chẳng lẽ còn có thể bằng tam linh căn tư chất, tu luyện nữa ra cảnh giới đạo pháp cao hơn? Nếu nói ngươi là đơn linh căn, còn là đạo võ song tu, lấy biểu hiện không tầm thường vừa rồi của tiểu tặc ngươi, một khi tu luyện, lão phu vẫn tin tưởng ngươi có thể tu luyện tới chân nguyên cảnh.

Long Khiếu Thiên nói.

- Quả nhiên gừng càng già càng cay, xem ra là không lừa được ngươi, một thân luyện khí của ta, quả thực chỉ biết thủy mộc lưỡng hệ đạo pháp, cho nên cũng chỉ có thể dựa vào chút thứ này để vùng vẫy.

Tần Tử Lăng nhún nhún vai, vẻ mặt bị hắn xem thấu, dáng vẻ không thể làm gì, sau đó giơ tay lên một cái.

Diễn lại trò cũ.

Mười hai chuôi Thủy Vân Kiếm cuốn lên mây mù cuồn cuộn gào thét về phía Long Khiếu Thiên, Lục Cưu Châu cùng kiếm gỗ đào cũng đồng thời bị hắn gọi ra, hóa thành hai đạo ánh sáng như điện lướt về phía Long Khiếu Thiên.

- Ha ha! Chút tài mọn mà thôi!

Long Khiếu Thiên thấy thế cất tiếng cười to, vận chuyển kình lực, quanh thân kình cương rậm rạp, như kim giáp liệt diễm, uy phong lẫm lẫm.

Tay nâng Kim Cương Liệt Diễm Chưởng, vỗ tới một chưởng, không lùi mà tiến tới, bay thẳng đến mây mù cuồn cuộn.

Vừa lúc đó, bên trong khối mây mù, một phiên kỳ dần hiện ra.

Phiên kỳ đón gió mà lớn dần, cờ xí bay phất phới, mây mù được tạo ra so với Thủy Vân Kiếm Trận không biết nồng hậu nặng nề gấp bao nhiêu lần, bao phủ khu vực xung quanh Long Khiếu Thiên.

Long Khiếu Thiên vỗ tới một chưởng, vậy mà không thể thuận lợi đập tan mây mù như trước.

Mây mù tựa như sóng triều, lui về phía sau một lần, lập tức lại dâng lên.

- Huyền Thiên Vân Vụ Kỳ của Bích Vân Tông! Ngươi vậy mà giết Thân Diễn của Bích Vân Tông!

Ánh mắt Long Khiếu Thiên lợi hại, lúc này đương nhiên phát hiện ra phiên kỳ kia là gì, gương mặt không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.

- Nguyên lai lá cờ này cờ tên là Huyền Thiên Vân Vụ Kỳ a, pháp bảo chính là pháp bảo, uy lực so với Thủy Vân Kiếm Trận của ta vẫn là lợi hại không ít!

Thanh âm Tần Tử Lăng từ bên ngoài mây mù truyền vào.

- Hừ, Huyền Thiên Vân Vụ Kỳ này nếu như do đại luyện khí sư chân nguyên trung kỳ thi triển ra, một khi bao phủ lấy lão phu, lão phu nói không chừng còn phải hoảng hốt một chút, nhưng dù chân lực ngươi hùng hồn, chung quy cũng chỉ là cảnh giới chân lực hậu kỳ, chỉ dựa vào một món pháp bảo liền muốn vây khốn lão phu, đúng là người si nói mộng!

Long Khiếu Thiên cười nhạt nói.

Song chưởng liên tiếp phát ra, kình lực phun trào, hư ảo liệt diễm vậy mà so hỏa diễm thật còn muốn hung mãnh, mà mây mù nồng đậm khi bị Kim Cương Liệt Diễm Chưởng đánh đến, thì như mây mù gặp ánh mặt trời giống nhau, nhao nhao tan rã tản ra, càng lúc càng mờ nhạt.

- Ha ha, tiểu tặc, ngươi còn có thủ đoạn gì nữa thì mau sử dụng!

Long Khiếu Thiên thấy mây mù tản ra, không khỏi đắc ý cuồng tiếu.

- Được rồi, như ngươi mong muốn!

Có thanh âm bất đắc dĩ từ mây mù bên ngoài truyền vào.

Long Khiếu Thiên nhếch miệng lên vẻ khinh thường cười nhạt.

Hắn tự nhiên là không tin lời ấy của Tần Tử Lăng.

Nhưng sau một khắc, Long Khiếu Thiên hơi biến sắc mặt.

Bởi vì ngay lúc hắn đẩy ra một chưởng vào mây mù, đột nhiên đằng trước xuất hiện một cái nắm đấm màu bạc to lớn.

Quả đấm ngân quang rạng rỡ, bỗng nhiên huy kích qua hư không, khí lãng hướng hai bên xoay tròn, không khí đều phát ra tiếng đùng đùng.

Một cỗ lực lượng âm lãnh cường đại trong nháy mắt bức tới.

Không chỉ có như vậy, sau lưng của hắn cũng có một cỗ lực lượng âm lãnh cường sát nhập vào cơ thể hắn!

Còn có ở trên đỉnh đầu!

- Ngân Thi!

Sắc mặt Long Khiếu Thiên rốt cục đại biến, kinh hô thành tiếng, trong mắt lóe lên một vệt vẻ kinh hoàng.

Nhưng lúc này Long Khiếu Thiên không quan tâm được nhiên như thế, kình lực toàn thân không tiếc thứ gì mà dâng ra, cả người tung lên, song chưởng chợt vỗ hướng lên trời, đồng thời hai chân cũng đón lấy huy kích của Viên Đại Viên Nhị, đá trái đá phải.

- Coong! Coong! Coong!

Tiếng kim thiết chạm nhau ở trong sơn cốc chợt dày đặc vang lên.

Chỉ là trong nháy mắt, Long Khiếu Thiên cùng lao xuống bên dưới cùng với Tứ Thủ sau bảy tám lần ra chưởng.

Long Khiếu Thiên cuối cùng cũng là đại võ sư luyện cốt hậu kỳ, kình lực cường đại, kình lực bên trong còn mang theo cốt kình.

Một phen toàn lực ngăn cản vừa rồi, Tứ Thủ cùng Viên Đại Viên Nhị đều bị đánh lui.

Tứ Thủ cùng Viên Đại Viên Nhị mới vừa lui lại, mây mù cuồn cuộn lại một lần nữa hợp lại, bao phủ ở Long Khiếu Thiên.

Trong mây mù không chỉ có mười hai chuôi Thủy Vân Kiếm thỉnh thoảng xuyên toa ám sát, hơn nữa Huyền Thiên Vân Vụ Kỳ thả ra mây mù còn rất băng lãnh, quấn quanh trên người tựa như rất nhiều vụn băng đang không ngừng phủ lên cơ thể, khiến cho kinh mạch huyết dịch đều muốn đông cứng lại.

Long Khiếu Thiên có cương tráo hộ thể, Huyền Thiên Vân Vụ Kỳ thả ra mây mù không thể chui nổi da thịt của hắn, Thủy Vân Kiếm ám sát va chạm với cương tráo của hắn tạo ra những thanh âm đinh đinh, cũng không đả thương được thân thể của hắn.

Nhưng kình lực cương tráo cũng đang không ngừng rung lên, Long Khiếu Thiên cần phải không ngừng vận chuyển kình lực mới có thể duy trì cương tráo.

Cảm thụ được kình lực trong cơ thể như mặt nước dâng ra, từng đợt cảm giác suy yếu tập kích chạy lên não, còn có cánh tay cùng hai chân đều mơ hồ có chút tê dại, sắc mặt Long Khiếu Thiên âm tình biến hóa không chừng, bắp thịt trên gương mặt không ngừng co rúm vặn vẹo, một đôi tròng mắt hẹp dài xuyên suốt ra vẻ cực kỳ nghiêm túc.

Ba con Ngân Thi, con chim trên không trung kia không chỉ khiến cho người khác khó lòng phòng bị, hơn nữa thực lực có thể so với một đại võ sư luyện cốt trung kỳ.

Mặt đất có hai con Ngân Thi, thực lực yếu một chút, nhưng so ra cũng ngang với đại võ sư luyện cốt trung kỳ.

Hơn nữa, Ngân Thi đều là kiểu cứng đối cứng, không sợ đau không sợ chết!

Ba con Ngân Thi vây kín, hầu như như là Long Khiếu Thiên đang đối mặt một tên cường giả cùng cấp.

Nếu như thời kỳ toàn thịnh, Long Khiếu Thiên ngược lại không sợ.

Nhưng bây giờ kình lực của hắn đã tiêu hao qua nửa, hơn nữa binh khí Kim Viêm Đao không mang trên thân, còn có bên ngoài đang có một tiểu tử mang trong người tâm tư của lão hồ ly, chậm chực đoạt mạng hắn bất cứ lúc nào.

Gia hỏa này, một thân chân lực hùng hồn vẫn chưa bạo phát hoàn toàn.

Nếu không có ba con Ngân Thi thì cũng thôi, nhưng có đám Ngân Thi vây công, gia hỏa biến thái kia hợp thời tế phóng pháp khí, pháp bảo tiến công, chính là dồn Long Khiếu Thiên hắn vào chỗ chết.

Cái này khiến lòng tin Long Khiếu Thiên bắt đầu dao động, thậm chí nảy sinh một tia khiếp đảm thối ý.

Nhưng Long Khiếu Thiên mới vừa nổi lên một tia thối ý, ba đầu Ngân Thi đã ngóc đầu trở lại, ngân quyền cùng ngân trảo to lớn gào thét về phía hắn.

Long Khiếu Thiên điên cuồng vung tay múa chân, rống giận liên tục, hao phí một lớp khí huyết kình lực đẩy lùi ba con Ngân Thi.

Nhưng theo sát mây mù đầy trời, mười hai thanh phi kiếm cùng hai vệt sáng liên tục lướt qua lướt lại, hoàn toàn không cho Long Khiếu Thiên cơ hội để nghỉ ngơi.

Sau đó lại là ba con Ngân Thi.

Như vậy luân hồi lặp đi lặp lại.

Đánh Long Khiếu Thiên đến buồn rầu, muốn thổ huyết!

- Không nghĩ tới lão phu hành tẩu giang hồ vài chục năm, hôm nay lại bị môt tiểu hậu sinh tính toán!

Long Khiếu Thiên vừa xung phong liều chết, vừa thở hổn hển nói, gương mặt biểu tình càng phát ra vặn vẹo dữ tợn.

- Lão tặc, lời này của ngươi rõ ràng là quá phận, rõ ràng là ngươi vô duyên vô cớ giết đến tận cửa, ta là bất đắc dĩ phản kích, làm sao có thể nói là tính toán ngươi đây?

Sương mù dày đặc ở ngoài, Tần Tử Lăng vừa gặm thịt Hóa Ly, bổ sung thể lực, vừa thong thả nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)