- Đúng rồi, nếu nói như vậy, chẳng phải chỉ cần hai người chúng ta liên thủ, thì có thể trực tiếp chém giết Hóa Ly rồi sao?
Hồi lâu, Tiêu Thiến mới đột nhiên thức tỉnh, vẻ mặt kính động nói.
- Đó là đương nhiên!
Tần Tử Lăng hài lòng cười, sau đó tiếp tục nói:
- Tuy nhiên, trước hết chúng ta phải tìm được Hóa Ly, rồng có khả năng biến hóa tốt, Hóa Ly này lại chứ một phần thuộc tính của Ly Long.
- Nó có thể biến lớn hoặc nhỏ, có thể bay hoặc lặn dưới nước.
- Lúc trước khi Bàng Thiên Bằng tìm được Hóa Ly, chắc chắn đã sử dụng một số thủ đoạn đặc biệt hoặc vận khí may mắn.
- Hiện tại đã qua một ngày, Hóa Ly đã hấp thu một ít nguồn khí từ long mạch, khiến cho khả năng biến hóa của nó trở nên nguy hiểm hơn.
- Chúng ta cũng không biết nó có phát triển thành hình dáng lớn hay nhỏ, nhưng cứ tiếp tục tìm kiếm, chắc chắn sẽ mất một thời gian không ít.
- Hắc hắc, nếu như có thể gặp đám như Bàng Thiên Bằng, vậy thì quá tốt!
Tần Tử Lăng nói vui vẻ.
Tiêu Thiến lắng nghe lời của Tần Tử Lăng, cảm thấy ý tưởng này khá hợp lý.
Nàng gật đầu một cách thầm thì và chờ đợi nghe thêm ý kiến của hắn.
Ở thế giới này, Bàng Thiên Bằng đại biểu cho Bàng gia ở Tây Vân Châu, đó là cường tộc.
Mao Tông Tuấn lại đại diện cho một trong ba đại tông môn võ đạo của Tây Vân Châu, đó là Kim Liệt Môn! Tưởng tượng cảnh hai người Tiêu Thiến đứng chờ ngư ông đắc lợi thì đúng là khó mà nghĩ ra.
Tuy nhiên, kết quả là Tần Tử Lăng đã đồ sát cả một đám, không chừa một tên nào, còn đoạt luôn chiến lợi tích của đám Bàng Thiên Bằng.
Thông tin này nếu lộ ra ngoài, có thể gây ra biến động lớn!
Dù cho Tiêu Thiến là một người có đủ can đảm, nhưng nàng cũng không dám làm chuyện có nhiều ảnh hưởng như vậy!
Và hiện tại Tần Tử Lăng vẫn còn muốn dùng chiêu cũ, có vẻ như hắn sợ phong ba còn chưa đủ, hắn nhất định là muốn đối đầu với cả Tây Vân Châu!
- Ha ha, đừng nhìn ta như vậy! Ngươi thấy ta có vẻ giống loại người thích giết người cướp của sao?
Tần Tử Lăng đối mặt với Tiêu Thiến, như thể bị dọa nhưng vẫn không kìm được nụ cười.
Tiêu Thiến chỉ cười nhẹ và không nói gì thêm, nhưng trong sâu trong tâm, nàng tự hỏi liệu thế giới này có người nào có thể vô sỉ như Tần đại ca của nàng hay không?
Du Long Thủ Khương Việt của Phương Sóc Thành bị ai giết chết?
Cửu Chuyển Huyết Nguyên Tráng Cốt của Từ Gia Bảo là bị ai đoạt đi?
Trong Ô Dương Sơn, ai là người giết người đoạt xác?
Ai đã giết Bàng Thiên Bằng và Mao Tông Tuấn?
Còn cướp chiến lợi phẩm của người khác?
- Ta thật sự là một người tốt! Nếu không có lý do đặc biệt, ta sẽ không ra tay, hiểu không?
- Bàng Thiên Bằng và ngươi có mâu thuẫn, nếu lần này không giết, thì người chết sẽ là chúng ta.
- Vì thế, ta buộc phải tiêu diệt bọn hắn.
- Nếu đổi thành người không thù không oán với ta, nhất định ta sẽ không hạ thủ!
Tần Tử Lăng nói với vẻ mặt chân thành.
- Ta tin rằng đại ca là người tốt!
Tiêu Thiến tỏ vẻ thành thật và nhìn Tần Tử Lăng, không kìm lại được việc liếc mắt lần thứ hai, sau đó nói tiếp:
- Ta cũng nghĩ khi tham gia vào việc săn bắn Hóa Ly, trừ những người chung thế lực, thì còn lại chính là tranh chấp sinh tử!
- Đối với các thế lực lớn như Bích Vân Tông, họ sẽ không dại mà khuếch tán thù hận với các thế lực lớn khác, cho dù thiệt một chút cũng cố nhịn, bằng không hở một chút là các thế lực lớn sẽ sống mái với nhau…
- Như vậy Tây Vân Châu sẽ không thể sống qua trong những ngày gió tanh mưa máu, không biết có bao nhiêu người vô tội bị cuốn vào.
- Nhưng chúng ta không giống vậy. Hiện tại, đại ca ngươi vẫn chỉ là một tên vô danh, và Tiêu Gia đối với các thế lực lớn như Bích Vân Tông cũng chỉ là một thế lực nhỏ bé.
- Nếu chúng ta đã đoạt vật từ tay bọn họ, thì không được để chuyện này lộ ra ngoài, việc tốt nhất chính là giết người diệt khẩu.
- Đây chính là đạo lý tồn tại của nhân vật nhỏ bé như chúng ta, đây không phải là chuyện người tốt hay ngươi xấu, người không vì mình thì trời chu đất diệt.
Khi nói đến phần cuối, trên khuôn mặt Tiêu Thiến mang theo một tia khí lạnh, quyết định không còn vướng bận gì nữa, trực tiếp tin tưởng Tần Tử Lăng.
Tần Tử Lăng thấy vậy, vỗ vỗ vai của Tiêu Thiến, sau đó nhàn nhạt nói:
- Đừng suy nghĩ nhiều như vậy, chúng ta nên bắt đầu tìm kiếm Hóa Ly!
Tiêu Thiến cũng không đáp lại chỉ nở một nụ cười, sau đó cùng với Tần Tử Lăng, hai người vai sánh vai, rời khỏi hang động.
. . .
Thời gian trôi qua ở nơi này, như một dòng sông êm đềm lặng lẽ trôi qua.
Hai giờ nhanh chóng trôi qua.
Trong khoảng thời gian hai giờ này, Tần Tử Lăng đã dẫn Tiêu Thiến đi tìm Hóa Ly.
Tuy nhiên, sau mỗi đoạn đường, hắn sẽ tìm một nơi rộng rãi, và cùng Tiêu Thiến ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, sau đó trêu ghẹo một phen.
Tình cảnh này dường như không phải là đang tìm kiếm Hóa Ly, mà giống như du sơn ngoạn thủy với nữ nhân.
Tiêu Thiến là một người thông minh, lại sinh ra trong Tiêu gia, đương nhiên không thể so với nữ nhân bình thường.
Trước đó khi Tần Tử Lăng ngồi trên đỉnh núi để luyện khí, hắn đã có thể cảm nhận được những sự kiện xảy ra trong vòng hơn hai mươi dặm xung quanh.
Với sự thông minh của mình, Tiêu Thiến đã có những phán đoán mơ hồ về những gì đã diễn ra.
Bây giờ khi thấy Tần Tử Lăng đi một đoạn thì lại dừng một đoạn.
Trái tim của nàng lại càng cho rằng phán đoán của mình là chính xác, và trong đầu của nàng, những suy nghĩ này thỉnh thoảng tạo ra những cơn sóng mạnh.
Tuy nhiên, Tiêu Thiến không nói ra những suy nghĩ của mình.
Bởi nàng biết rằng, việc gì nên hỏi thì hỏi, không nên thì không cần mở miệng.
Nàng chỉ đơn giản giữ những suy nghĩ này trong đầu, không đề cập ra ngoài.
- Thấ rồi!
Trên một tảng đồi nhỏ cao hơn trăm mét, Tần Tử Lăng đang vui vẻ trò chuyện với Tiêu Thiến, bỗng nhiên nhíu mày và vui mừng kéo lấy tay nàng.
Hắn nhanh chóng đưa Tiêu Thiến bay lên theo hướng bên trái.
Chạy suốt mười dặm như điên.
Hai người đến một khu rừng.
Dòng nước từ vách núi xối xuống, tạo nên một thác nước mạnh mẽ, rồi lao vào một cái hồ nước rộng lớn bên dưới.
- Lên cho ta!
Tần Tử Lăng vùng tay ra đầm nước trước mặt, thúc đẩy thủy tinh lực trong cơ thể.
Mặt nước bắt đầu dâng cao, nhanh chóng vượt quá mặt đất và tiếp tục tăng lên, như một con rồng nước đang cố gắng bay lên.
Sự hiện diện của một con rồng nước đang không ngừng nhấc mình lên trên.
Dưới hồ, mực nước tiếp tục giảm đi.
Tiêu Thiến nhìn lên và trong đôi mắt nàng hiện lên ánh mắt kinh hoàng sâu sắc.
Trước đây nàng đã biết Tần Tử Lăng là một luyện khí sư hệ thủy.
Nhưng hiện tại, Tần Tử Lăng đang thể hiện sức mạnh thủy chi lực vượt xa sự tưởng tượng của nàng.
Thậm chí, nàng bắt đầu có hoài nghi, liệu Tần Tử Lăng có thể chỉ dựa vào thủy tinh lực mà có thể đánh chết một đại võ sư luyện cốt sơ kỳ hay không?
Trong lúc Tiêu Thiến còn đang chấn động, đầm nước đột ngột phát ra tiếng vang lớn, mang theo âm điệu khủng bố, giống như tiếng rồng gầm thét.
Tiếp theo, Tiêu Thiến cảm nhận một luồng khí mạnh mẽ đột nhiên phun lên từ đáy đầm nước.
Dường như một con mãnh thú đang ngủ nhưng bị đánh thức, nó đang rất tức giận!
Trái tim Tiêu Thiến đập thình thịch, cầm chặt Thanh Long Thương trong tay, khí huyết trong cơ thể tăng cao, đôi mắt quét qua đầm nước một cách căng thẳng.
- Cẩn thận, nó muốn thoát ra!
Tần Tử Lăng nói trong mắt toát ra vẻ nghiêm trọng.
Quả nhiên, giọng của Tần Tử Lăng còn chưa kịp vang lên.
Một hình ảnh mờ mịt nằm trong lớp mây, ánh sáng xanh nhạt phát ra từ dưới nước, một bóng dáng to lớn đang bật lên.
- Giết!
Tiêu Thiến như đạn pháo bùng nổ, cả người phóng lên cao, với Thanh Long Thương chắc chắn trong tay, nàng tấn công tới Hóa Ly với sự hung hăng.
Hóa Ly cảm thấy một cảm xúc tức giận từ cổ họng bùng phát, mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Thiến.
Thân thể của nó đột nhiên nâng lên, móng vuốt sắc nhọn vung lên, đối mặt với đòn tấn công của Thanh Long Thương.
Coong!
Một tiếng vang lớn vang lên.