Hợp Đạo

Chương 233: Huyền băng đao

Chương Trước Chương Tiếp

Thương gia, mặc dù không thể xác định Tần Tử Lăng và Tiêu Thiến là người của đạo môn hay chỉ là luyện khí sư tập sự, nhưng nhìn vào đám Vân Tây Ngô do Tần Tử Lăng và Tiêu Thiến dẫn đầu, hắn cũng không dám thơ ơ.

Thương gia vội vàng xoay người đi vào phòng.

Không lâu sau, thương gia quay trở lại, trong tay cầm một chiếc hộp gấm.

- Các vị mời nhìn!

Hộp gấm được mở ra, lập tức phát ra một tia sáng huyền quang.

Trong hộp gấm có một món đồ nửa bàn tay lớn, toàn thân trong sáng, tỏa ra khí lạnh lạnh lẽo của một chiếc Ngọc Đao.

Trên Ngọc Đao có những phù văn ẩn như hiện.

- Pháp khí này tên là Huyền Băng Đao, là do luyện khí sư Bích Vân Tông dùng hàn băng nghìn năm trong động Quý Thủy, sau ba trăm sáu mươi lăm ngày, luyện vào chín chín tám mươi mốt đạo pháp phù, mới hoàn thành.

- Một khi thi triển, bay lên trời, hàn khí sắc bén, giống như sở hữu một thanh Ngọc Đao trong tay.

Thương gia mở hộp gấm ra, sau đó nói to.

Vân Tây Ngô nhìn vào trong hộp gấm, Huyền Băng Đao, hơi thở trở nên hỗn loạn và nặng nề.

Tần Tử Lăng quét mắt nhìn Huyền Băng Đao rồi thu hồi ánh nhìn, pháp khí này nhìn bề ngoài so với kiếm gỗ đào và Lục Cưu Châu tốt hơn rất nhiều. Nhưng Tần Tử Lăng đã nhận ra rằng phù văn khắc phía trên có chút thô ráp, pháp lực không ngừng tỏa ra, có vẻ như không dùng được bao nhiêu lần nữa sẽ hỏng.

Không giống với kiếm gỗ đào và Lục Cưu Châu, không thể thấy khi không sử dụng, pháp lực nỗi liệm vào bên trong, cao cấp hơn Huyền Bằng Đao này rất nhiều.

- Huyền Băng Đao này, giá bao nhiêu?

Tần Tử Lăng thấy Vân Tây Ngô rất vừa ý thanh đao này, cũng thuận miệng hỏi giá.

- Ngàn lượng hoàng kim, hoặc cũng có thể trao đổi bằng vật phẩm khác.

Thương gia trả lời.

Hiện nay, thị trường tiền tệ không ổn định, giá trị hoàng kim và bạc trắng liên tục tăng lên, đã đạt tới khoảng hai mươi lăm lần so với trước đây.

Ngàn lượng hoàng kim chính là hai mươi lăm ngàn lượng bạc trắng.

Tần Tử Lăng hiện tại động một chút là tặng dược thảo hoang dã và dị thú cho các thành viên nòng cốt, nhưng nghe đến một thanh Huyền Băng Đao nho nhỏ này cũng ngàn lượng hoàng kim, không khỏi hoảng sợ.

- Chẳng trách Ô Hà lão đạo không có một món pháp khí nào. Luyện khí mà so sánh với luyện võ, tiêu tốn tiền tài chỉ có nhiều hơn chứ không ít. Thu nhập thông thường cũng không đủ để mua một pháp khí đắt đỏ như vậy.

Tần Tử Lăng hiện tại mới nhận ra rõ, tại sao đã kiểm tra toàn bộ thân thể của Ô Hà lão đạo nhưng vẫn không tìm thấy một món pháp khí nào.

Thì ra, không phải hắn không muốn sở hữu pháp khí, mà là không có đủ tiền để mua.

- Tiểu thư, Tần tiên sinh, chúng ta hãy đi đến một nơi khác xem một chút đi.

Vân Tây Ngô nghe thương gia đưa giá, ánh mắt càng trở nên ảm đạm, nhưng trên mặt nàng vẫn cười nhẹ đối với Tiêu Thiến và Tần Tử Lăng nói.

- Vân thẩm, bây giờ ngươi đã là luyện khí sư, cũng phải có một món pháp khí của riêng mình, chỉ khi đó mới có thể thể hiện được bản lĩnh của ngươi.

Tiêu Thiến giơ tay và nói.

- Đúng vậy, tiểu thư nói đúng lắm. Một khi luyện khí sư sở hữu pháp khí, sức mạnh sẽ tăng đáng kể!

Thương gia nghe vậy liền nhanh chóng đồng ý.

- Cảm ơn tiểu thư, nhưng giá tiền này thực sự quá đắt đỏ.

Vân Tây Ngô nghe vậy, hai mắt bỗng trở nên sáng ngời, toát lên vẻ kích động. Tuy nhiên, ngay sau đó, nàng nhanh chóng khôi phục bình tĩnh và lắc đầu nói.

Nàng là một người phụ nữ chất phác và giản dị.

Nàng nhờ Tiêu Thiến mới có cơ hội cho hai đứa nhi tử của mình đột phá, bây giờ lại tiêu tốn tài nguyên cho nàng, vậy là quá sức chịu đựng

- Ha hả, Vân thẩm, sự thực thì sức mạnh của ngươi cũng chính là sức mạnh của ta. Tiền tiêu để có thực lực, đó mới là điều quan trọng!

Tiêu Thiến nói đến đây, có chút dừng lại, ngữ điệu nhất chuyển nói:

- Nhưng giá tiền này thực sự hơi đắt.

- Không đắt, không đắt. Huyền Băng Đao này là pháp khí của danh sư Bích Vân Tông chế tạo, lại có chứa tính chất hàn băng, uy lực so với pháp khí hệ thủy thuần túy phải mạnh mẽ hơn nhiều.

Hơn nữa, không phải Dương mỗ ta tự khen đồ của mình, Huyền Băng Đao này, Trượng Kiếm Trấn chỉ có một kiện, nếu bỏ qua thì sẽ không còn nữa.

Thương gia nói đến phía sau, mặt lộ vẻ kiêu ngạo.

- Vân thẩm, ngươi nghĩ sao?

Tiêu Thiến nhìn về phía Vân Tây Ngô, nàng không biết về pháp khí, nhưng rất quan tâm đến Vân Tây Ngô.

Vân Tây Ngô hiểu rõ tính cách của Tiêu Thiến, thấy rõ ràng rằng nàng đã quyết tâm muốn mua một kiện pháp khí cho mình, không phải vấn đề về phẩm chất và giá cả.

Vân Tây Ngô cảm thấy vô cùng ấm áp, Huyền Băng Đao này đối với nàng chắc chắn là một pháp khí có phẩm chất cực cao!

- Nếu không, chúng ta cùng đến nơi khác xem một chút đi.

Tần Tử Lăng nhận ra biểu hiện của Vân Tây Ngô và đề nghị.

Vân Tây Ngô có vẻ băt đầu do dự, ánh mắt phức tạp nhìn Tần Tử Lăng, lời đến mép miệng lại nuốt trở vào.

- Tần tiên sinh, ngươi chẳng biết gì về pháp khí, hay là nghe tiểu thư và mẹ ta…

Thạch Hổ là người thật thà, trong lòng đương nhiên là luôn hướng về mẫu thân của mình, huống hồ đến bây giờ hắn cũng không nhìn ra Tần Tử Lăng lợi hại chỗ nào, trong lòng có chút ít không phục vì sao tiểu thư nhà mình lại nghe lời hắn răm rắp, cho nên hắn thấy Tần Tử Lăng phá hoại chuyện tốt của mẫu thân mình, nhịn không được mở miệng nói.

- Thạch Hổ!

Vân Tây Ngô mặt đổi sắc, nhanh chóng mở miệng để ngăn lời nói của Thạch Hổ.

- Mẫu thân, đây , Tần tiên sinh…

Thạch Hổ có chút không phục nói.

- Thạch Hổ, tương lai lời nói của Tần tiên sinh cũng là lời của ta, sau này không được làm như vậy nữa!

Tiêu Thiến luôn giữ thái độ hòa khí với thủ hạ, nhưng đột nhiên sắc mặt trầm xuống và nhấn mạnh.

- Vâng, tiểu thư!

Thạch Hổ bị Tiêu Thiến bắt bẻ, cảm thấy sợ hãi trong lòng, nhanh chóng cúi đầu và trả lời.

- Người không biết không có tôi! Không cần nghiêm trọng như vậy!

Tần Tử Lăng mỉm cười vỗ vỗ nhẹ vai Tiêu Thiến, sau đó mới nói với Thạch Hổ:

- Thạch Hổ huynh đệ,. Mặc dù ta không hiểu pháp khí lắm, nhưng vẫn có một chút nhãn lực, đương nhiên nếu tiểu thư nhà ngươi chuẩn bị mua cho mẫu thân ngươi một kiện pháp khí, thì vẫn nên mua một cái tốt một chút.

- Vị công tử này, không biết ngươi có ý gì với lời này? Huyền Băng Đao của ta là…

Thương gia nhìn Tần Tử Lăng với một nét không hài lòng trên mặt.

- Ngươi nói là Huyền Băng Đao của ngươi có chứa thuộc tính hàn băng, tăng thêm sức mạnh đúng không? Nhưng hàn khí tiêu hao nhanh chóng, sợ rằng không dùng được nhiều lần sẽ hỏng. Mua một món tàn tphẩm với giá ngàn lượng hoàng kim thì không hay lắm, ngươi nói có đúng không?

Tần Tử Lăng lịch sự giải thích.

Tần Tử Lăng vừa rồi không chỉ ra thiếu sót của Huyền Băng Đao, muốn cho thương gia giữ một chút thể diện.

Tuy nhiên, thương gia không để ý đến điều đó và vẫn tiếp tục phê phán hắn.

Vậy nên Tần Tử Lăng cũng không tiếp tục nhường nhịn mà đáp trả:

- Ngươi chỉ là võ phu, nói lung tung cái gì? Huyền Băng Đao này của ta là do danh sư chế tác, làm sao...

Thương gia nghe vậy mặt lập tức biểu lộ ra vẻ không hài lòng, không nhịn được lời trách móc.

Trong Trượng Kiếm Trấn, dựa vào sự ủng hộ của Kim Kiếm Tông, không ai dám gây rối.

Dù Tần Tử Lăng có địa vị nhất giới võ phu, hắn cũng không sợ.

Tần Tử Lăng không đợi thương gia nói xong lời, tay múa một cái, một tia nước chậm rãi ngưng tụ thành một hư trảo.

Trảo này bắt lấy Huyền Băng Đao và đưa nó lên trời.

Chân lực khởi động, phù văn trên Huyền Băng Đao ngay lập tức chớp động và biến thành một cái đao to lớn, lơ lửng giữa trời, rực rỡ hàn quang tỏa ra, hàn khí rỉ rả bức người.

- Nhìn thấy chưa? Những phù văn khắc trên đao còn có chút thô ráp, hàn khí đang không ngừng chảy ra ngoài.

Tần Tử Lăng nhìn đám người khiếp sợ, ánh mắt sáng lên, chỉ vào các phù văn chớp động trên đao, nhàn nhạt nói một câu, sau đó thu tay.

Lúc pháp khí vô chủ, bất kỳ luyện khí sư nào cũng chỉ cần đưa vào chân lực là có thể kích hoạt, nhưng hiệu quả không bằng như khi có chủ sở hữu, uy lực cũng sẽ giảm đi không ít.

Pháp khí một khi bị tế luyện, liên kết với tâm thần của luyện khí sư, người khác không thể dễ dàng tiếp cận.

Huyền Băng Đao lại trở lại trạng thái ban đầu, nhẹ nhàng được đặt vào hộp gấm.

Trong cửa hàng, mọi thứ hoàn toàn yên tĩnh.

Không phải chỉ có ba mẹ con Vân Tây Ngô giật mình mà ngay cả Hạ Nghiên còn có thương gia đã sớm biết Tần Tử Lăng cũng là một luyện khí sư, nhưng vẫn kinh sợ trước một loại thao tác này.

Tiêu Thiến chỉ biết rằng Tần Tử Lăng là luyện khí sư thuộc hệ mộc, không ngờ rằng hắn còn tu hành thêm đạo pháp hệ thủy, cũng đạt đến cảnh giới chân lưc.

Với đám người của Vân Tây Ngô, cảm giác khiếp sợ càng trở nên mạnh mẽ!

Đặc biệt là Vân Tây Ngô, một luyện khí sư với cảnh giới chân lực, tự nhiên có thể cảm nhận được sự khác biệt.

Tần Tử Lăng vừa rồi tự do thể hiện sức mạnh so với nàng còn tinh khiết hơn rất nhiều!

- Chúng ta đi xem một chút ở nơi khác đi.

Tần Tử Lăng lại nhẹ nhàng vỗ vai Tiêu Thiến, nhẹ nhàng đề xuất.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)