Vào buổi chiều, mặt trời nhanh chóng lặn xuống núi.
Mới vừa ra khỏi ngoài thành, vẫn còn thấy tây sơn hàm dương, khiến chiều tà lan tỏa khắp bầu trời.
Khi xe ngựa tiến vào thành, đã là hoàng hôn mờ mịt, cảnh quan xung quanh tỏ ra yên bình và thanh tịnh.
Với sự dẫn đường của Vân Tây Ngô, đoàn người nhanh chóng tìm thấy một nhà khách lâu tốt nhất trong khu vực.
Họ trực tiếp chọn cho mỗi người một phòng.
Một đêm trôi qua im lặng.
Sáng sớm hôm sau, mọi người ăn xong điểm tâm và sau đó liền rời khỏi huyện thành, đi thẳng đến Kim Kiếm Sơn.
Trong bữa tối ngày hôm qua, Vân Tây Ngô đã nhắc đến rằng dưới chân Kim Kiếm Sơn có một trấn nhỏ tên là Trượng Kiếm.
Trấn nhỏ này nằm ngay dưới chân Kim Kiếm Sơn, hàng năm có không ít người đến để tìm hiểu.
Những người này có người không có tư cách để luyện khí, cũng có người như Vân Tây Ngô đã tu hành một ít đạo pháp gia truyền, lại muốn tiến thêm một bước trên con đường tán tu.
Tuy nhiên, luyện khí một con đường khó khăn, cần tinh anh của tinh anh, không giống với võ đạo, ai muốn luyện thì luyện. Hơn nữa, Kim Kiếm Tông đã từng có thời huy hoàng và trong môn có thái thượng trưởng lão chân nguyên hậu kỳ tọa trấn, làm gì nói gia nhập là gia nhập.
Vì vậy, hàng năm có không ít người hão danh tìm đến đây, nhưng người thật sự có cơ hội được nhập môn Kim Kiếm Tông thì rất hiếm, không phải ai cũng có thiên phú và tư cách.
Thậm chí con cháu của hào môn vọng tộc cũng chỉ có thể bắt đầu từ đệ tử ngoại môn.
Phần lớn người không có cơ hội được học kiếm trong Kim Kiếm Tông, đối mặt với sự thất bại, họ có thể nản lòng và quay về gia đình, trong khi số khác vẫn không từ bỏ ý định ở lại và cố gắng tìm kiếm tiên duyên.
Những người này, dù là do gia truyền hay cơ duyên xảo hợp, đã bắt đầu tu hành và trở thành thuật sĩ luyện khí.
Khiến cho Trượng Kiếm tiểu trấn hội tụ nhiều người.
Các tu sĩ này có hiểu biết về luyện khí và thường trao đổi kinh nghiệm với nhau.
Đôi khi họ cũng trao đổi vật phẩm liên quan đến tu hành.
Dần dần, kiếm trấn này đã trở thành một trong những phường thị luyện khí nổi tiếng trong Thanh Hà Quận.
Sau này, những đệ tử của Kim Kiếm Tông thường đi dạo phường thị và đem những vật dụng vô dụng của họ để bán tại Trượng Kiếm tiểu trấn, đổi lấy những vật mình cần.
Hơn nữa, một số đệ tử của Kim Kiếm Tông còn mở cửa hàng tại phường thị luyện khí.
Từ đó, danh tiếng của tiểu trấn Trượng Kiếm lan tỏa rộng rãi.
Những người luyện khí ở Thanh Hà Quận cũng đổ xô tới đó để mua sắm.
Một số tông môn và gia tộc luyện khí cũng phái người đến đây mở cửa hàng.
Tần Tử Lăng lần này ra ngoài vốn muốn khám phá thế giới luyện khí và mua sắm một ít vật phẩm tu hành.
Nghe Vân Tây Ngô nói như vậy, hắn quyết định đi dạo một vòng trong Kim Kiếm Tông để tìm hiểu.
Kim Kiếm Sơn cách thành trì không xa.
Rất nhanh, đoàn người đã đến tiểu trấn Trượng Kiếm dưới chân của Kim Kiếm Sơn.
Ngoài dự liệu của Tần Tử Lăng, các cửa hàng trong khu phường thị luyện khí không có nhiều sự khác biệt so với phường thị thế tục.
Mỗi cửa hàng trưng bày những hàng hóa đa dạng và phong phú.
Thương gia không phải là thuật sĩ luyện khí nên không có vẻ thanh cao thoát tục, nhiều người đứng ở cửa hàng mời chào khách qua đường.
- Khách quý, hãy đến xem hàng! Chúng ta bán các loại bùa, phù mực, phù bút được đánh giá là tinh chế, phẩm chất được cam đoan, chắc chắn có thể tăng cường xác suất thành công trong việc chế phù!
- Xem một cái, xem một chút, chúng tta bán các loại pháp phù do các đệ tử của Kim Kiếm Tông chế luyện, có uy lực to lớn...
- Cửa hàng của chúng ta có các loại bảo kiếm, phi kiếm...
- Hôm nay chúng ta mới thu được Hắc Kim Linh Mễ, dồi dào từng hạt, tràn đầy linh khí...
- Xin lỗi, Tần tiên sinh không nên thấy lạ, những thương gia này chỉ là một bộ phận thuật sĩ luyện khí, họ chỉ biết một chút dưỡng sinh thuật, thực tế không mạnh hơn người bình thường bao nhiêu.
- Nhưng họ đã tiếp xúc với đạo môn luyện khí và không thỏa mãn với việc tu hành bình thường, vì vậy họ đang nỗ lực tìm kiếm mưu kế để thu thập nhiều tài nguyên tu hành, nhằm tăng cao tu vi.
Một phần khác là các tông môn hoặc gia tộc luyện khí thuê người đến trông cửa hàng và bán đồ vật giống như người bình thường, không có gì khác biệt với các tiểu thương phường ở các phường khác.
- Tuy nhiên, ở nơi này, các mặt hàng được bán, hầu hết đều có liên quan đến luyện khí, khó tìm thấy ở bên ngoài.
Vân Tây Ngô nhìn thấy Tần Tử Lăng và Tiêu Thiến có vẻ bất ngờ, nàng giải thích rõ hơn.
- Ha ha, nghe Vân Thẩm giải thích như thế, thì đúng là không có gì kỳ quái thật.
Tần Tử Lăng nghe vậy cười gật đầu, sau đó bắt đầu hứng thú đi dạo trên đường phố.
- Lá bùa trống rỗng được chế tạo từ loại củi đặc thù, phù bút là chế tạo từ bộ lông của dị thú, còn phù mực đặc biệt, được chế từ huyết dịch tinh chế dị thú mà thành.
- Ở cảnh giới thủ chân, thuật sĩ luyện khí đã có thể nhận biết được thuộc tính linh căn của mình, tuy nhiên độ tinh khiết và trình độ luyện khí không đạt đến yêu cầu của chân khí mà thôi, vẫn chưa thể trực tiếp phóng ra chân khí đả thương địch hay điều khiển pháp khí.
Tại một cửa hàng bán các loại vẽ bùa và tài liệu về phù lục, Vân Tây Ngô giải thích cho Tần Tử Lăng và Tiêu Thiến rằng đã có thể sử dụng phù bút và phù mực để viết các phù chú có tính công kích, phòng ngự hoặc phụ trợ, nhìn qua thật kỳ diệu và thần kỳ.
Tần Tử Lăng cảm thấy thú vị và nói:
- Thực sự, đọc nhiều sách cũng không thể sánh với việc trải qua nhiều cuộc hành trình. Nếu không đi chuyến này, ta sẽ không biết rằng các lá bùa và tài liệu này lại có tác dụng thần kỳ như vậy, ta cũng không biết ở cảnh giới thủ chân đã có thể viết phù văn, thi triển pháp thuật công kích phòng ngự.
Vân Tây Ngô cười và nói:
- Nếu Tần tiên sinh thấy hứng thú, khi trở về, ta sẽ viết mấy tấm bùa chú cho ngươi.
- Nguyên lai đạo hữu đã đạt đến cảnh giới thủ chân, thật là ngưỡng mộ, ngưỡng mộ.
Thương gia kia từ phía trên nghe được cuộc hội thoại bên này vội vàng hướng Vân Tây Ngô hành lễ, gương mặt tràn đầy khao khát.
Cảnh giới thủ chân, dù không có thực lực mạnh mẽ, nhiều lắm chỉ tương đương với võ đồ, nhưng nó mang ý nghĩa quan trọng hơn rất nhiều.
Đó là sở hữu linh căn thiên phú và có thể tu hành các pháp quyết chân chính, không chỉ đơn thuần là công pháp thổ nạp dưỡng khí cơ bản.
Người thuộc cảnh giới thủ chân so với võ đồ luyện võ thì hiếm hoi và đáng kính hơn nhiều.
Ở nơi này, thuật sĩ luyện khí gà mơ chiếm đa số trong tiểu trấn Trượng Kiếm, nhưng lại được miễn cưỡng được xem là cao nhân.
- Người này thật là thiếu sức quan sát, mẫu thân ta rõ ràng là luyện khsi sư cảnh giới chân lực!
Thạch Hổ là người thật thà, vẻ mặt không hài lòng ôm ôm nói.
Thương gia nghe vậy rất kinh ngạc, nhanh chóng cúi rạp và nói:
- Nguyên lai là tiên sư, thật sự là quá thất kính, quá thất kình!
Vân Tây Ngô chỉ đột phá mới gần đây, vẫn chưa được đề cao trong Tiêu gia, hơi có cảm giác tiếc nuối. Bây giờ được thương gia này xưng là tiên sư, nàng lại cảm thấy lâng lâng, lúc này giơ tay lúc lắc về phía thương nhân, bộ dáng của một cao nhân.
- Tiên sư có am hiểu hệ đạo pháp nào? Bản điếm nguwocjlaij đang cất giữ một pháp khí trấn điếm hệ thủy, tiên sư có muốn đi xem qua một lần
Sau khi hung hăng tâng bốc Vân Tây Ngô, thương gia nhanh chóng thay đổi giọng nói.
Vân Tây Ngô nghe vậy, mắt sáng lên một chút nhưng cũng nhanh chóng trở nên ảm đạm.
Nàng muốn từ chối, nhưng Tần Tử Lăng đã nhúng miệng vào và nói:
- Được, chúng ta cùng đi xem một chút.
Hắn đã có hai kiện pháp khí từ Công Dương Mộc và Bạch Tu Tề, đều là pháp khí mộc hệ, vẫn còn thiếu một kiện pháp khí thủy hệ.