Hợp Đạo

Chương 220: Ta có thể giúp ngươi dưỡng thương

Chương Trước Chương Tiếp

Bát Hoang Hắc Mãng là một dị thú tam phẩm hệ thủy, Tứ Nhãn Bích Thiềm lại là một dị thú tam phẩm hệ mộc, cả hai đều là những dị thú mạnh mẽ với khí huyết đầy đủ, có thể tẩm bổ và chữa trị thân thể tốt nhất.

- Cái gì?

Tả Nhạc nghe vậy thiếu chút nữa là muốn nhảy lên, gương mặt không dám tin tưởng, một lúc lâu mới hơi bình tĩnh trở lại.

- Tôi đã nghe nói Bàng Thiên Bằng tìm đến cửa, đánh ngươi trọng thương. Ta muốn biết, vì sao hắn lại làm như vậy?

Tần Tử Lăng hỏi, bày tỏ sự tức giận trong giọng nói và ánh mắt trầm tư.

- Vì sao à? Đương nhiên là giết gà dọa khỉ!

Tả Nhạc nói với vẻ buồn cười:

- Ngươi có nghe nói rằng Ngu gia bị vây công, chạy đến huyện Thừa Lâm chưa?

- Ừm.

Tần Tử Lăng gật đầu.

- Có người nói rằng Ngu gia liên minh với Vương Lang của Nam Định Châu, ý đồ mưu phản, chưa hết, còn cấu kết với Thi Ma Tông. Bàng gia cùng Lâm gia hợp lực, coi đó như cớ, đoạt chức vụ quận úy của Ngu Hoành Sơn và tập hợp binh lính để vây công Ngu gia.

Tả Nhạc giải thích.

- Lúc trước, Tiêu gia, Lữ gia và Ngu gia là liên minh, nhưng vụ việc này liên quan đến việc tạo phản và cấu kết với ma môn.

- Hơn nữa, có những chứng cứ xác thực rõ ràng, khiến Tiêu gia và Lữ gia không dám có liên quan đến Ngu gia.

- Bằng không, Bàng gia và Lâm gia cũng không dám vây công Ngu gia kịch liệt như vậy.

- Nhưng dù sao Ngu gia cũng là thế lực ngang với Bàng gia ở Phương Sóc Thành, Ngu Hoành Sơn cũng là quận úy chưởng quản binh mã, trong thành không biết có bao nhiêu nhân mã cùng con cháu của Ngu gia.

- Cho nên, một trận chiến này, mặc dù Bàng gia và Lâm gia muốn nhổ cỏ tận gốc Ngu gia, nhưng cuoosis cùng vẫn có một đám nhân mã của Ngu gia xông ra khỏi trùng vây chạy tới huyện Thừa Lâm.

- Huyện Thừa Lâm là nơi khởi nghiệp của Ngu gia, trong ngũ đại thế lực ngoài thành ở huyện Thừa Lâm có Chu gia, nhưng thực chất đằng sau Chu gia cũng là có Ngu gia chống lưng.

- Ngu gia chạy tới huyện Thừa Lâm, cậy thành trì của huyện thành cùng ngoài thành là Chu gia tiếp ứng lẫn nhau, khiến cho đội binh mã Bàng Kỳ Vi dẫn theo truy đuổi cũng gặp phải thương vong không nhỏ, Bàng gia cũng sợ Tiêu gia và Lữ gia tác loạn, không thể làm gì khác là rút quân, bàn lại kế hoạch sau.

- Lần này Ngu gia gây ra hỗn loạn và tàn phá khắp nơi trong Phương Sóc Thành, để lại cảnh tượng đáng thương khắp thành trì. Tiêu gia và Lữ gia không thể làm gì ngoài việc quan sát, không đủ sức giúp đỡ Bàng gia và Lâm gia điều chỉnh tình hình hỗn loạn.

- Bàng gia và Lâm gia chỉ dám thu thập Ngu gia, nhưng không dám động đến Tiêu gia và Lữ gia. Nếu có, thì chắc chắn sẽ khiến Phương Sóc Thành rơi vào cảnh lầm than..

- Một lần rung chuyện, loạn khắp Phương Sóc Thành, điều này khẳng định cũng không phải là thứ Bàng gia và Lâm gia muốn, nhưng Bàng gia chỉ muốn nhổ cỏ tận gốc Ngu gia, để không còn thế lực lớn cản trở, sau đó sẽ nhân cơ hội thu phục các phe nhân mã vào thế lực.

- Tiêu gia và Lữ gia tạm thời không tiện can thiệp, vậy nên Bàng gia đánh chủ ý lên đám võ sư bọn ta.

- Trước đó, ta đã đuổi Nam Cung Việt ra khỏi môn phái, tương đương với việc đánh vào mặt mũi của Lâm gia. Lúc này, khi ta trở thành võ sư hóa kình, tình hình rõ ràng, Bàng gia muốn bắt ta khai đao, uy hiếp thế lực khắp nơi.

- Ban đầu, điều này không phải là vấn đề lớn, ta là võ sư hóa kình, Bàng Kỳ Vi là quận trưởng, thế hợp ngang với ta ngoài Bàng Kỳ Vi thì không ai là đối thủ của ta. Lâm gia, hai đại nhân vật, Lâm Thiên Tuấn và Lâm Thiên Thụy, đều là thủ quân giáo úy, có quyền lực cao và địa vị quan trọng. Hơn nữa, họ cũng có cùng cảnh giới với ta, vậy nên cũng không thể dễ dàng hạ thân phận để đánh với ta một trận.

- Vì vậy, dù Bàng gia và Lâm gia muốn cưỡng ép khai đao, nhưng họ không tìm được người phù hợp. Tuy nhiên cơ hội lại đến, con trai của Bàng Kỳ Vi, Bàng Thiên Bằng, là học đồ của Kim Liệt Môn đang trở về Phương Sóc Thành.

- Bàng Thiên Bằng cũng là thế hệ thứ ba giống như Lâm Chính Cơ, vô quan vô chức, có thể đường đường chính chính đến thỉnh giáo ta, ta cũng biết rõ dụng ý của hắn, không thể từ chối, trừ khi ta cam chịu phục tùng Bàng gia.

- Bàng Thiên Bằng rất có thiên phú, dù mới gần hai mươi tám tuổi nhưng đã đạt cảnh giới luyện cốt. Hơn nữa, nghe nói là hắn cũng giống với cha hắn, căn cơ ngưng luyện kình lực cũng là hai tay sắt đá.

- Lại thêm hắn từ nhỏ đã theo cha học Thông Bối Quyền, công pháp gia truyền của Bàng gia, sau đó tiếp tục học Kim Cương Liệt Diễm Chưởng từ sư phó kiêm trưởng lão của Kim Liệt Môn, Long Khiếu Thiên.

- Chưởng pháp của Bàng Thiên Bằng như đao, tay sắt giống như cây trường thương, kình lực phát ra cực kỳ mạnh mẽ và không ai sánh bằng.

- Hơn nữa, chưởng này còn mang theo thuộc tính liệt diễm nóng bỏng, khi tiếp xúc với cơ thể sẽ lan tỏa như lửa diễm, gây ra liệt diễm cho phần thân, đem đến cảm giác kịch liệt.

- Ta chỉ cố gắng đấu với hắn bằng hai chiêu nhưng đã bị một chưởng của hắn bắn trúng ngực. Nếu không phải ta tu luyện có kình lực là hàn thiết, có khả năng hóa giải một phần kình lực của hắn, bằng không chắc chắn ta đã bị thương nặng, thậm chí có thể chết.

- Cũng may Bàng Thiên Bằng vẫn còn quan tâm đến danh tiếng. Sau một chưởng sau đó, hắn không tiếp tục tấn công để hạ sát thủ, đương nhiên là bởi vì hắn nhận thấy rằng một chưởng đó đã đánh trọng thương căn cơ của ta.

- Dựa vào tuổi sáu mươi của ta, chỉ cần vài năm nữa, khí huyết và kình lực sẽ suy kiệt, cuối cùng trở thành một võ sư bình thường.

- Sau đó, ta đã quyết định đóng lại quyền viện ở trong thành và chuyển toàn bộ đến Thủy Nguyệt Sơn Trang, mở rộng phạm vi hoạt động.

- Một số quyền viện bên trong thành, ai gặp phải Bàng Thiên Bàng cũng bị đánh bại trong một hai chiêu.

- Một số người liền sợ uy quyền của Bàng gia và đành khuất phục, trở thành khách khanh hoặc môn hạ của Bàng gia, trong khi một số khác tự thành thế lực riêng bên ngoài thành.

- Tuy nhiên, đây không phải là một kế hoạch lâu dài.

- Hiện tại, Bàng gia và Lâm gia muốn thu thập Ngu gia, nhưng cục diện lúc này rối rắm và phải đề phòng sự phản công từ Ngu gia. Bên cạnh đó, Tiêu gia và Lữ gia cũng liên tục quan sát, nên tạm thời họ chưa dám triệt để xuất thủ để bình định các thế lực ngoài thành.

- Chờ đến khi Bàng gia và Lâm gia đủ sức sang bằng huyện Thừa Lâm, sau đó họ mới dám trấn áp Tiêu gia và Lữ gia, cuối sẽ là chúng ta.

Tả Nhạc lộ ra vẻ phẫn uất và lo âu khi nói đến vấn đề này.

- Đúng vậy, Ngu gia đã chiếm được Thừa Lâm huyện. Thế lực cũng không nhỏ, không thể chỉ đứng yên chờ Bàng gia và Lâm gia đến diện được.

- Còn về việc Ngu gia và Vương gia Nam Định Châu cùng Thi Ma Tông có cấu kết, cũng không biết thực hư ra sao, nhưng một khi chuyện này trở thành một cơn cuồng phong, cuốn theo nhiều thế lực…

- Bàng gia và Lâm gia cũng sẽ không thể tùy tiện mà dẫn quân đi đánh.

Tần Tử Lăng nhìn thấy Tả Nhạc tràn đầy lo âu, và liên tưởng ngay đến sự việc khi hắn bị phục kích trong đường nhỏ bên ngoài thành, lúc đó đối phương nhầm hắn là người của Ngu gia.

- Đúng vậy, ngươi nói không sai. Gần đây, ta cũng nghe đồn rằng Ngu gia đã phái một số cao thủ thích khách để ám sát con cháu của Bàng gia và Lâm gia, thương vong cũng không nhỏ.

Tả Nhạc nói.

- Vậy thì đúng rồi, Ngu gia là một gia tộc có bề dày lịch sử, thực lực không thể coi thường. Dù lực lượng ở Phương Sóc Thành đã bị tiêu hao, nhưng chắc chắn vẫn còn một số ám tử lưu lại trong thành, sẵn sàng làm gián điệp hoặc trà trộn. Hắc hắc, chắc chắn Tiêu gia và Lữ gia cũng sẽ tận dụng điều này…

Tần Tử Lăng trả lời, hiểu về vấn đề mà Tả Nhạc đang nói.

- Việc này cũng chưa chắc, sau khi Ngu gia rời đi, Bàng gia và Lâm gia đang chiếm ưu thế tuyệt đối tại Phương Sóc Thành. Hơn nữa, Bàng Thiên Bằng đã đột phá trở thành đại võ sư luyện cốt, và phía sau còn có tam đại tông môn võ đạo của Tây Vân Châu, trong đó có trưởng lão của Kim Liệt Môn, Long Khiếu Thiên, những nhân vật như hắn trong loạn thế thật sự là như gặp thời.

- Còn về phần Tiêu gia và Lữ gia, nếu không có thực lực ẩn tàng, thì sớm muộn gì cũng bị Bàng gia kiểm soát.

Tả Nhạc bi quan nói.

- Tam đại võ đạo tông môn của Tây Vân Châu?

Tần Tử Lăng mặt lộ ra vẻ tò mò.

Từ khi trọng sinh đến nay, Tần Tử Lăng luôn tập trung vào việc luyện võ và chỉ quan tâm đến các thế lực lớn tại Phương Sóc Thành, trong khi những thế lực khác trên khắp nơi thì hắn không rõ ràng lắm.

- Tây Vân Châu có tám quận thành, với nhiều thế lực môn phái võ đạo san sát nhau, nhưng chỉ có ba môn phái có võ đạo tông sư trấn giữ, đó là Kim Liệt Môn, Hỗn Nguyên Tông và Phi Tinh Môn. Kim Liệt Môn nằm ở Kim Diễm Sơn, môn chủ Bạch Vũ Liệt Dương là võ đạo tông sư cảnh giới luyện tạng, thực lực vô cùng mạnh mẽ.

- Hỗn Nguyên Tông đặt ở Mây Thụy Quận, tông chủ Mộc Tử Xanh, cũng là võ đạo tông sư cảnh giới luyện tạng. Phi Tinh Môn thì lại ở Thanh Hà Quận, môn chủ là Chân Tử Đan, cũng là võ đạo tông sư cảnh giới luyện Tạng.

Tả Nhạc giải thích.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)