Hợp Đạo

Chương 217: Tả sư thụ thương

Chương Trước Chương Tiếp

Thôi thị gật đầu, theo lời ngồi xếp bằng xuống, điều tiết tâm cảnh, sau đó thổ nạp theo công pháp “Bích Mộc Trường Thanh Công”, chậm rãi vận chuyển thiên địa chi khí ở trong kinh mạch.

Chỉ là kinh mạch của nàng vẫn chưa đả thông toàn bộ, chỉ có thể vận chuyển thiên địa linh khí trong một bộ phận cơ thể.

Bất quá đối với Tần Tử Lăng mà nói, cái này đã đủ rồi.

Ngón tay của hắn chạm lên cổ tay của Thôi thị, một luồng chân khí tiến nhập kinh mạch của Thôi thị, tinh tế cảm thụ thiên địa chi khí trong cơ thể nàng.

Thiên địa chi khí chưa đạt đến đi vu tồn tinh, nên vẫn là một mảnh vẩn đục, nhưng ở bên trong vẻ vẩn đục, mơ hồ có thể cảm nhận được một vệt tràn ngập hơi thở cuồng cuộn, sau đó là một vệt khí tức tương đối cứng rắn, còn cóc một ít khí tức hỗn tạp.

- Vệt khí tức cuồng cuộn kia chính là mộc linh khí, vệt khí tức cứng rắn có lẽ là thổ linh khi. Nói như thế mẫu thân là song linh căn, mộc hệ và thổ hệ.

Tần Tử Lăng dò xét tra rõ, không khỏi mừng rỡ.

Hắn hiện tại đã hoàn toàn hiểu vì sao đầu năm vị đạo cô kia vừa liếc mắt đã nhìn ra hắn là ngũ tạp linh căn, bởi vì hắn hút lấy thiên địa linh khí hỗn tạp, không có quy luật trao đổi khí gì giữa các hệ.

Đương nhiên Tần Tử Lăng không có tu vi cao như đạo cô kia, không thể liếc mắt nhìn đã ra kết quả, mà phải thông qua việc bắt mạch để tra rõ.

- Thế nào?

Thấy Tần Tử Lăng buông ra tay, mặt mang sắc mặt vui mừng,

Thôi thị mặc dù biết kết quả cũng không tệ, nhưng cũng không khỏi khẩn trương.

- Mẫu thân, bây giờ ta có thể khẳng định nói cho ngươi, ngươi là có thiên phú tu luyện. Ngươi là song linh căn, mộc linh căn cùng thổ linh căn, mộc linh căn thịnh hơn một chút.

- Vừa vặn trong tay ta cũng có công pháp mộc hệ là Bích Mộc Trường Thanh Công. Mà mộc sinh thổ, nếu tu luyện tốt mộc hệ cũng có thể hấp thu được thổ hệ.

- Hiện tại ta vẫn chưa hoàn toàn thông mạch thực khí, việc này không vội, không vội. Hơn nữa công pháp này trân qúy không gì sánh được, ngươi không cần đưa cho ta, như vậy không phải sợ bị lộ ra ngoài. Chờ sau khi ta hoàn thành thực khí thông mạch, ngươi đích thân chỉ dạy cho ta là được rồi, ta cũng lười đọc công pháp.

Thôi thị sau khi nghe được đáp án, rất là cao hứng nói.

- Ừm…như vậy cũng tốt, đợi khi ngươi thực khí thông mạch hoàn toàn, ta sẽ sao chép một bản công pháp cho ngươi, cũng thích những chỗ khó hiểu trong công pháp.

Tần Tử Lăng gật đầu nói.

- Ừm.

Thôi thị gật đầu, sau đó nói:

- Lần này ngươi ra ngoài cực khổ, mong đi nghỉ ngơi, ta cũng thừa dịp này thổ nạp một chút.

Tần Tử Lăng nhắc nhở: “

- Được mẫu thân, nhưng ta nhắc nhở ngươi một câu, tu đạo là tu tâm, đừng để tham luyện mà gây phản tác dụng.

Thôi thị đáp:

- Ngươi yên tâm đi, ta hiểu rõ điều này.

Tần Tử Lăng cười nhẹ rồi sau đó quay lưng rời khỏi phòng.

Tần Tử Lăng vừa ra khỏi phòng đã gặp Lưu Tiểu Cường cùng Thiệu Nga đang từ hậu viện đi ra.

Cả hai đều có dáng vẻ thần bí, nhưng khi nhìn thấy Tần Tử Lăng, họ đều giật mình và khôi phục tinh thần.

- Công tử!

- Hai người các ngươi…

- Đến thư phòng của ta!

Tần Tử Lăng hồi âm khi hai người chào hỏi, sau đó quay lại phòng thư.

Hai người đi vào phòng thư.

- Tiến độ tu luyện của Tiểu Cường như thế nào rồi?

Tần Tử Lăng hỏi.

- Thưa công tử, chỉ cách đây mười ngày, hai cánh tay của ta đã đạt đến da trâu.

Lưu Tiểu Cường trả lời.

- Tốt, tiến độ của ngươi nhanh hơn so với ta tưởng tượng.

Tần Tử Lăng vui vẻ nói.

- Thực ra, điều này cũng nhờ vào công tử không tiếc tài lực bồi dưỡng cùng với sự chỉ giáo của Thiệu Nga tỷ.

Lưu Tiểu Cường khiêm tốn và biểu lộ lòng biết ơn.

- Cái này cũng là nhờ thiên phú và căn cốt của ngươi, cùng với ý chí và nghị lực không thể tách rời. Lần này ta mang về không ít đồ tốt, nếu ngươi hấp thu tốt, có cơ hội trong năm nay đạt đến hai tay sắt đá, và sang năm có thể ngưng luyện kình lực!

Tần Tử Lăng nói.

- Kình lực!

Lưu Tiểu Cường cảm xúc sửng sốt, mắt trở nên hồng hào.

Trước đây, điều này là mơ ước không thể tưởng tượng với hắn, nhưng bây giờ không những có thể tu luyện hai tay thành sắt đá, mà còn có thể ngưng luyện kình lực.

Tất cả mọi thứ đều nằm trong tầm tay của hắn.

- Thiệu Nga, tiến độ của ngươi thế nào?

Tần Tử Lăng hỏi.

- Thưa công tử, mấy ngày qua, ta đã ăn huyết nhục dị thú để tiến bổ và tiến bộ rất đáng kể. Nhưng để tiến vào cảnh giới hóa kình, vẫn là quá xa, hơn nữa căn cốt của ta cũng không tốt, cũng không có bí pháp hóa kình.

Thiệu Nga trả lời.

- Vấn đề căn cơ không thành vấn đề. Lần này, ta mang về một khúc thịt Bát Hoang Hắc Mãng là để chuẩn bị cho ngươi. Còn có một loại dị thú nhị phẩm không biết tên, cũng là để chuẩn bị cho ngươi..

- Bây giờ Lưu Tiểu Cường vẫn chưa thể hấp thu quá nhiều thị dị thú nhị phẩm, chỉ nên để hắn ăn dị thú nhất phẩm, vậy nên có thể chia cho hắn một ít dị thú nhị phẩm.

Tần Tử Lăng nói.

Thiệu Nga nghe điều đó, mắt tròn trĩnh, vẻ mặt không dám tin, thanh âm run rẩy nói:

- Cái đó, Bát Hoang Hắc Mãng là, là cho ta?

- Không cho ngươi thì làm gì? Đây là quà của ta.

Tần Tử Lăng cười nói.

Sau khi xác nhận câu trả lời, Thiệu Nga cảm thấy ngây ngốc như tượng bùn.

Bát Hoang Bích Mãng và Bát Hoang Hắc Mãng đều nổi danh a!

Năm ngoái, tại ngoại vi Ô Dương Sơn, phụ tử Từ Bằng Côn phát hiện một con Bát Hoang Bích Mãng.

Cả hai cùng với hai người Thiệu Nga quyết định hợp lực bắt Bát Hoang Bích Mãng, nhưng không những không bắt được, xém chút là bỏ mình.

Có thể tưởng tượng được, dị thú tam phẩm như Bát Hoang Bích Mãng, không phải là thứ mà nàng có thể tiếp cận được.

Thực ra, ngay cả phụ tử Từ Bằng Côn cũng không có tư cách tiếp cận.

Nhưng bây giờ, Tần Tử Lăng lại nhẹ nhàng đưa ra một khúc thịt Bát Hoang Hắc Mãng dài tầm bốn mét, hắn lại nói đây là quà cho Thiệu Nga nàng!

- Công tử, ta…

Thiệu Nga cố nén không để viền mắt đỏ lên, thanh âm cứ ngưng ngập trong cổ họng không nói ra được.

- Về phương diện bí pháp hóa kình, nếu ngươi vẫn không thể lĩnh hội sau khi tìm tới Tả sư, ta sẽ dẫn ngươi tới gặp một người khác để thỉnh giáo.

Tần Tử Lăng nhìn Thiệu Nga cảm động đến nỗi không biết nói gì, nhẹ nhàng vỗ vai nàng nói.

Khi nhắc đến Tả Nhạc, cả Thiệu Nga và Lưu Tiểu Cường đều thay đổi khuôn mặt.

- Làm sao thế?

Tần Tử Lăng nhạy bén nhận ra biểu hiện biến đổi trên khuôn mặt hai người.

- Tả sư bị thương!

Lưu Tiểu Cường trả lời, mang vẻ phẫn hận trên gương mặt.

- Sao hắn lại bị thương?

Tần Tử Lăng nghe tin này, khuôn mặt hơi biến sắc, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nói bằng giọng trầm.

Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Tần Tử Lăng, Lưu Tiểu Cường và Thiệu Nga cảm thấy có một cơn gió lạnh từ phía sau thổi qua lưng.

- Là, là Bàng Thiên Bằng đã đánh trọng thương Tả sư.

Lưu Tiểu Cường trả lời.

- Bàng Thiên Bằng? Dù hắn là con của quận trưởng, cũng không thể vô lý tấn công Tả sư như vậy chứ?

Tần Tử Lăng nói với giọng lạnh lùng.

- Chuyện này không đơn giản như vậy, liên quan đến nhiều thế lực, kể cả Ngu gia cũng thua trận mà phải tháo lui khỏi Phương Sóc Thành, bây giờ Bàng gia là vô đối.

- Nếu không, cho dù sau lưng Bàng Thiên Bằng là quận trưởng Bàng Kỳ Vi, lại có sư môn chống lưng, hắn cũng không dám trực tiếp đến nhà đánh trọng thương Tả sư.

Lưu Tiểu Cường trả lời.

- Ừm, về Ngu gia, ta vừa mới nghe mẫu thân nhắc đến, nhưng cũng chưa biết rõ lắm. Ta cũng đang muốn hỏi các ngươi.

Tần Tử Lăng gật đầu nói.

- Ta và Thiệu Nga tỷ bình thường đều ru rú trong nhà, việc Bàng gia và Lâm gia đột nhiên vây công Ngu gia, kỳ thực ta cũng không biết hơn phu nhân là bao nhiêu, nếu công tử muốn biết rõ, e là phải đi đến Thủy Nguyệt Sơn Trang để hỏi Tả sư.

Lưu Tiểu Cường nói.

- Ừm.

Tần Tử Lăng gật đầu, sau đó hỏi:

- Tả sư bị thương nghiêm trọng không?

- Thương tổn khá nghiêm trọng, nghe nói đã ảnh hưởng đến căn cơ kình lực của Tả võ sư, việc phục hồi sẽ gặp rất nhiều khó khăn.

Câu trả lời này không phải từ Lưu Tiểu Cường mà từ Thiệu Nga.

Tả Nhạc bị thương, Thiệu Nga cũng từng đến thăm một lần.

Khi Tần Tử Lăng nghe điều đó, khuôn mặt của hắn trở nên nghiêm túc, sau đó lại khôi phục bình tĩnh, nhàn nhạt hỏi:

- Mẫu thân ta biết chuyện này không?

- Chúng ta không nói chuyện này cho phu nhân, lo sợ rằng nàng sẽ lo lắng.

Thiệu Nga trả lời.

- Ừm, các ngươi làm rất tốt.

Tần Tử Lăng gật đầu, sau đó nói với Thiệu Nga:

- Chuyện về bí pháp hóa kình không cần vội, trong thời gian này hãy tiếp tục ăn thịt Bát Hoang Hắc Mãng để tiến bổ kình lực, cố gắng tích lũy kình lực. Lưu Tiểu Cường cũng tương tự, nhanh chóng đột phá.

- Vâng!

Thiệu Nga và Lưu Tiểu Cường đều khom người trả lời.

. . .

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)