Hợp Đạo

Chương 215: Dường như đụng phải cao thủ

Chương Trước Chương Tiếp

Trong đêm tối, chỉ cách Tần Tử Lăng không đến hai bước chân, ba vệ u quang bỗng sáng lên nhanh chóng như tia sét, đâm thẳng vào đầu và hai bên thân của hắn.

Đó là u lục quang từ ba thanh loan đao được giăng ra.

Loan đao phát ra u lục quang, lấy đi tâm hồn người đối diện.

Khi thấy loan đao đến gần, Tần Tử Lăng biến hóa như quỷ, đột nhiên biến mất.

Trong đêm tối, ba người cầm đao, khuôn mặt thay đổi đột ngột, đảo ngược loan đao, họ vung lên đao ảnh ở chung quanh, cố gắng bảo vệ bản thân.

Đúng lúc đó, ba người cầm đao bỗng cảm thấy toàn thân lạnh lẽo từ chân đến đầu, sau đó, không chờ họ phản ứng kịp, họ nhìn thấy một vệt hàn quang bừng lên trên mặt đất.

Trước đó, họ đang nỗ lực ám sát Tần Tử Lăng từ trong bóng tối, nhưng bây giờ ngược lại, đột nhiên từ trong bóng tối, Tần Tử Lăng nắm trong tay nắm một thanh đao sắc bén bất giác xuất hiện.

Thân đao rất thẳng, mũi đao có độ cong, đầy uyển chuyển, đao phong khinh bạc sắc bén, từ bóng tối phun ra như hàn băng lạnh lẽo.

Đao phong xẹt qua màn đêm, cắt qua một cái.

- A! A! A!

Tiếng kêu thê lương liên tiếp vang lên, phá vỡ yên tĩnh của đêm.

Máu tươi chảy ra không ngừng, ba người bị cắt đứt gân chân, đau đớn quỳ rạp xuống đất.

Tại thời khắc ba vị hắc y nhân quỳ rạp xuống đất, Tần Tử Lăng như một con rắn đen toàn thân nhảy lên từ đất, nhanh chóng xoay mình đổi hướng và tấn công hắc y nhân nhỏ gầy trước mặt.

Hắc y nhân nhỏ gầy gặp Tần Tử Lăng tấn công với tốc độ nhanh như vậy, lại càng hoảng sợ hơn.

Hắn nhanh chóng bay ngược và đồng thời giơ tay lên, phóng một viên đạn đen, sau đó trong không trung đột nhiên nổ tung.

Đạn đen vừa nổ tung, tạo ra một cơn sóng khí khủng bố xung quanh, khí đen như mực, đáng sợ vô cùng.

Ai tiếp xúc với cơn sóng khí này, chính như rơi vào hầm băng lạnh lẽo, tay chân cứng đơ, khí huyết không thể trôi chảy.

Hơn nữa, cơn sóng khí này còn mang theo khí tức tử vong từ Cửu U Địa Ngục, khiến những nơi nó đi qua trở nên khô héo và cây cỏ cháy sém trong nháy mắt.

Tiếng gào thét quỷ quyệt cũng vang lên trong đêm đen, cướp đi tâm hồn của người dính phải.

- Khí tức tử vong từ Cửu U Địa Ngục?!

Tần Tử Lăng bất ngờ động trong lòng, trong con ngươi lộ ra vẻ tò mò, không kiềm chế được sự tò mò đối với khu vực bị bao phủ bởi địa ngục màu đen.

Khu vực này rộng chừng sáu, bảy mét.

Hắc y nhân nhỏ gầy thấy Tần Tử Lăng động thủ nhanh như chớp, sở hữu thân pháp quỷ dị cao minh, muốn dùng âm phách lôi để ngăn trở hắn và tạo cơ hội để bỏ chạy.

Tuy nhiên Tần Tử Lăng không những không sợ đám khói đen, mà còn xông qua.

Lúc này hắc y nhân nhỏ gầy mới cảm thấy vui mừng, thân thể đang vội vàng lui cũng không vô thức dừng lại.

- Không tốt!

Trong nháy mắt, sự vui mừng trên khuôn mặt của hắc y nhân nhỏ gầy biến thành hoảng sợ.

Dưới lớp sương mù màu đen không hề có bất cứ thân ảnh nào, đồng thời, hắn cảm nhận được hơi lạnh từ dưới bên trong truyền đến, khiến hắn lập tức cảm thấy lạnh lẽo.

Thực tế, trong tầm mắt của hắn, trên mặt đất đã không biết từ khi nào xuất hiện một đao phong nguy hiểm, hàn mang phun ra nuốt chửng hạ thân của hắn.

Tần Tử Lăng đứng dậy một cách chậm rãi, nhấc lưỡi đao từ bụng người hắc y nhân nhỏ gầy và đặt nó lên cổ của hắc.

Tuy nhiên, trước khi Tần Tử Lăng kịp hỏi điều gì, hắc y nhân bất ngờ run rẩy và ngã xuống đất.

Tần Tử Lăng kinh ngạc trong lòng, đẩy lưỡi đao ra xa để tránh hắc y nhân bị ngộ thương.

Một khuôn mặt bình thường xuất hiện trước mặt Tần Tử Lăng, từ khóe miệng của hắc y nhân chảy ra từ từ một dòng máu tươi đen.

- Tự sát vậy à!

Tần Tử Lăng nhíu mày, sau đó đột nhiên quay đầu.

Thật vậy, không xa ở đó, ba tên hắc y nhân bị hắn cắt đứt gân chân, cũng đều ngã sấp xuống đất, mỗi người đều có dòng máu tươi đen chảy từ khóe miệng.

- Bọn họ đến từ đâu? Thủ đoạn quỷ dị như vậy, hơn nữa còn sử dụng Âm Sát chi khí, có vẻ có liên quan đến Âm Sát chi địa của Tam Nguyên Sơn.

Tần Tử Lăng nhanh chóng suy nghĩ trong đầu, đồng thời sờ soạn qua một lượt bốn hắc y nhân, sau đó không nghĩ gì nữa mà thu thập vũ khí và hành trang của bốn người đưa vào Dưỡng Thi Hoàn.

Hắn không để lại bất kỳ dấu vết nào, giống như một hồn ma biến mất trong bóng đêm.

Đại khái là sau một nén nhan.

Chỗ lúc bốn tên hắc y nhân vừa bị giết, lại xuất hiện mười người.

- Một đao đã chặt đứt gân chân của ba sát thủ U Hồ, chấp sự đường của U Hồ dường như cũng phóng ra Âm Phách Lôi để phòng thủ. Nhưng cuối cùng, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, rốt cuộc đều đã tự sát bỏ mình.

- Dường như họ đã chạm trán với một cao thủ thực sự, có thể là cao thủ của Thi Ma Tông, nếu không, chắc chắn người kia sẽ bị ảnh hưởng bởi Âm Phách Lôi!

Một cô gái gầy vóc nhỏ, nhẹ nhàng sờ vào vết thương trên ba tên hắc y nhân, sau đó quét mắt xung quanh một cái.

Tiếng nói của nàng cực kỳ sắc sảo, đứng trong bóng tối, hình ảnh rất mờ nhạt, như thể có thể tự do hòa nhập vào bóng đêm bất cứ lúc nào.

- Cao thủ Thi Ma Tông?

Nam tử hùng vĩ đứng bên cạnh tiểu nữ tử nhíu mày nói.

Người này không ai khác chính là Lâm Thiên Thụy.

- Cương thi toàn thân như đúc từ đồng thiết, sở hữu lực lượng vô cùng mạnh mẽ, chúng ta rất khó đối phó với họ. Ngược lại, võ sư man lực có thể dễ dàng đối phó với họ. Vậy nên, chúng ta nên rút lui và cần tìm sự hỗ trợ từ Lâm gia.

Cô gái gầy nhỏ lần nữa nói với thanh âm khôn xiết.

Trong đêm tối, Lâm Thiên Thụy nhíu mày một lúc, nhưng cuối cùng hắn vẫn gật đầu và nói:

- Ta sẽ sắp xếp mọi thứ.



Cách An Hà Thôn vài dặm, trên đỉnh một ngọn núi nhỏ, Tần Tử Lăng đơn độc ngồi trên một khối tảng đá, hướng về phía đông.

Hắn im lặng chờ đợi bình minh ló dạng, trong khi đồng thời tiến vào Dưỡng Thi Hoàn và kiểm tra thành quả của mình lần này.

- Dường như họ cũng không phải chỉ là những sát thủ bình thường.

Tần Tử Lăng nói trong lòng và cẩn thận đặt ngân phiếu vào trong nhẫn trữ vật.

Sau đó, Tần Tử Lăng mở từng cái túi nhỏ mà bốn vị hắc y nhân mang trên người. Trong mỗi túi, một viên hạt châu màu đen bí ẩn lóe lên, có vẻ giống Âm Sát Châu một chút.

Tuy khác về khí tức và dáng vẻ, nhưng có điều gì đó quen thuộc giữa hai loại hắc châu này.

Nhưng màu sắc của những viên hạt châu này không hoàn toàn giống Âm Sát Châu, và khí tức cũng chưa đạt đến mức âm lãnh như Âm Sát Châu.

- Liệu đây có phải là phiên bản thấp hơn của Âm Sát Châu?

Tần Tử Lăng tỏ ra hơi ngạc nhiên và hào hứng.

Hiện tại, hắn không còn thiếu ngân lượng như trước, thậm chí còn rất nhiều huyết nhục dị thú đáng giá.

Bây giờ hắn chỉ thiếu tài nguyên đặc thù để thăng cấp cho ba con cương thi.

Dị thú huyết nhục tuy có thể đề thăng tu vi ba con cương thi, nhưng loại huyết nhục này quá quý giá và việc tiêu tốn nó cũng khiến Tần Tử Lăng cảm thấy đau lòng.

Hơn nữa, sau một thời gian dài, Tần Tử Lăng nhận ra rằng cương thi cũng có giới hạn về hút tinh huyết.

Vậy nên hắn vẫn còn cần phải tập trung vào việc thu thập Âm Sát chi khí để làm “Món chính” cho ba con cương thi, và kết hợp với tinh huyết dị thú để tăng cao tu vi một cách nhanh chóng và hiệu quả.

Chín cái quan tài bỏ trống và Tụ Âm Thạch Trận liên tục hội tụ Âm Sát chi khí, đợi cho chúng đạt đến mức tối đa, Tần Tử Lăng sẽ cho ba đầu cương thi hút vào một lần, từ đó tăng tốc độ tu hành của cương thi.

Nhưng việc hội tụ Âm Sát chi khí để tạo thành Âm Sát Châu cần một thời gian khá lâu.

Tần Tử Lăng không muốn phá hoại quá trình này mà quyết định chờ cho Âm Sát Châu hình thành, sau đó sẽ sử dụng nó trong việc đột phá qua các cửa ải tu luyện.

Dù là Viên Đại Viên Nhị muốn đột phá Đồng Thi hay Tứ Thủ muốn đột phá Ngân Thi, để vượt qua các cửa ải này cần phải sử dụng cách khác chứ không thể chỉ hấp thu tinh huyết dị thú.

Nhưng từ đó, tiến độ tu hành của ba đầu cương thi đã bị kéo chậm lại một chút.

Tuy nhiên, điều không ngờ là bốn tên hắc y nhân này mang theo trên người Âm Sát Châu cấp thấp.

Điều này thực sự làm Tần Tử Lăng cảm thấy như đang buồn ngủ thì gặp chiếu manh.

- Nhìn xem hiệu quả thế nào!

Tần Tử Lăng ném hai viên Âm Sát Châu cấp thấp cho Viên Đại và Viên Nhị, hai con khỉ này liền nhanh chóng nuốt chửng chúng.

Khí tức trên người của chúng tức khắc xuất hiện một tia biến hóa.

- Không tệ, không tệ, mặc dù hiệu quả so với Âm Sát Châu chân chính kém rất nhiều, nhưng so với hấp thụ Âm Sát chi khí trong quan tài thì tốt hơn.

- Đáng tiếc là Âm Sát Châu cấp thấp này chỉ có năm viên. Nếu chừng trăm viên, có lẽ Viên Đại và Viên Nhị liền có thể đạt tới Ngân Thi, và khi đó, nhờ hai viên Âm Sát Châu chân chính, để cho Tứ Thủ thuận lợi đột phá khỏi cảnh giới Ngân Thi. Đây xem như là có ba tên thủ hạ đại võ sư luyện cốt a, tuyệt!

Nghĩ đến đây, Tần Tử Lăng tràn ngập hy vọng đặt ánh mắt vào phía trên chín cái quan tài bỏ trống.

Chín cái bỏ trống quan tài này hội tụ Âm Sát chi khí nhanh hơn nhiều lần so với Tụ Âm Trận.

Bên trong, Âm Sát chi khí đã đen như mực, sẵn sàng tích tụ thành hắc châu.

- Vẫn là nên tập trung vào hiện thực, không nên mơ mộng quá nhiều, về nhà thôi!

Tần Tử Lăng nhanh chóng đứng dậy và vỗ vỗ mông, sau đó quyết định xuống núi.

Khi đó, ở hướng đông, ánh sáng ngân bạch bắt đầu xuất hiện, dấu hiệu của bình minh.

Tần Tử Lăng thu hồi tâm tư và từ Dưỡng Thi Hoàn lấy ra một chiếc xe đẩy tay, chiếc xe được phủ bằng một tấm vải màu.

Bên trong xe đẩy đương nhiên là một ít dị thú, đương nhiên vì để che mắt người khác, Tần Tử Lăng còn cố ý dùng một chiếc xe rất dân dã.

Cũng không còn cách nào khác, Dương Thi Hoàn là một trong những bí mật lớn nhất của Tần Tử Lăng, cho dù là người nhà thân nhất, trước mắt hắn cũng không thể tiết lộ, cho nên hawns phải khổ khổ tâm tâm dùng xe đẩy chở dị thú về.

Vùng phụ cận An Hà Thôn là khu vực được Thủy Nguyệt Sơn Trang quản lý, gần một chút nữa còn có Tiêu Gia Bảo.

Tần Tử Lăng là đệ tử của chủ nhân Thủy Nguyệt Sơn Trang, Tả Nhạc, nên không cần lo ngại có người dám cản đường và cướp đồ của hắn.

An Hà Thôn vẫn giữ nguyên vẻ ngoài như trước, điều này khiến Tần Tử Lăng cảm thấy an tâm.

Đã hơn hai tháng kể từ lần cuối rời khỏi nhà, mặc dù biết rõ không có gì xảy ra ngoài ý muốn, nhưng trong lòng hắn vẫn có chút nhớ mong và lo lắng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)