Hợp Đạo

Chương 212: Tiến độ

Chương Trước Chương Tiếp

Ngày qua ngày, cuộc sống trôi đi bình lặng.

Từ khi Tần Tử Lăng phát hiện ra một thế giới khác ở một đầu khác của hang động, mỗi ngày hắn đều dành một lần để đi săn bắn.

Tần Tử Lăng sở hữu khả năng xuất quỷ nhập thần, có thể tương thích với Ngân Thi, một thần hồn vô hình vô chất, giúp hắn bay đi săn bắt.

Mỗi lần đi săn đều thu được nhiều kết quả.

Trong hành trình, hắn đã tình cờ gặp được dị thú nhất phẩm, thỉnh thoảng còn gẫu nhiên gặp được dị thú nhị phẩm. Còn về dị thú tam phẩm, hắn không dám ra tay, vì sợ sẽ làm động tĩnh quá lớn và thu hút sự chú ý của những dị thú cường đại khác trong khu vực.

Tuy vậy, điều may mắn là hiện tại, Tần Tử Lăng đang trong tình trạng đột phá, có những biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Hiện tại, mỗi bữa ăn của Tần Tử Lăng đều là thịt của những con dị thú.

Hơn nữa, càng ngày hắn chỉ ăn thịt của dị thú nhị phẩm, không thèm ăn thịt của dị thú nhất phẩm.

Trong sơn động, hắn sử dụng một cái hầm băng để đông lạnh thịt của dị thú nhất phẩm, chuẩn bị mang về cho đám Thiệu Nga tiến bổ.

Ba con cương thi cũng dần được ăn no mỗi ngày, thường xuyên uống máu của những con dị thú.

Đồng thời, nhờ Âm Sát chi khí trong Dưỡng Thi Hoàn tăng lên, ba con cương thi thậm chí còn ngâm mình trong âm sát khí nồng nặc khi nằm ở trong Tụ Âm Trận trên quan tài.

Do đó, hiện tại ba con cương thi đều đang tiến bộ một cách nhanh chóng.

Đặc biệt là Viên Đại Viên Nhị, ban đầu có khởi điểm thấp so với Tứ Thủ, nhưng việc thăng tiến trở nên dễ dàng hơn.

Chỉ trong một thời gian ngắn, trên hai bàn tay của bọn chúng đã xuất hiện một cái chấm bạc, là dấu hiệu Viên Đại Viên Nhị đã chạm tới ngưỡng cửa Ngân Thi.

Ngược lại, Tần Tử Lăng, mặc dù trong quá trình tu luyện đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất, tiến bộ trong luyện thể vẫn tương đối điều độ.

Chỉ là so với trước đây, hắn muốn tiến bộ nhanh hơn một chút.

Thần hồn của Tần Tử Lăng như lâm vào bình cảnh, kẹt tại cánh cửa phân thần.

Trong quá trình tu luyện, Tần Tử Lăng cũng tập trung vào luyện khí chi đạo và tiến bộ đáng kể nhờ ăn thịt dị thú hàng ngày.

Hiện tại, trong đan điền của Tần Tử Lăng, đoàn chân khí màu xanh lục đã hình thành hai mươi lăm đạo hư ảnhtiểu thụ, trong khi đoàn chân khí màu đen cũng đã có hai mươi đạo hư ảnh hắc xà.

Sức mạnh chân khí của hắn đã không còn xa so với cảnh giới chân lực trung kỳ.

Cảnh giới chân lực được chia thành ba giai đoạn: sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ.

Với Bích Mộc Trường Thanh Công, khi tu luyện một thời gian dài, đoàn chân khí của hắn có ba mươi sáu đạo hư ảnh tiểu thụ, đó là khi hắn bước vào giai đoạn trung kỳ.

Sau khi tu luyện ra bảy mươi hai đạo hư ảnh tiểu thụ, hắn chính thức bước vào giai đoạn hậu kỳ.

Cũng giống như vậy, tu luyện thủy linh căn cũng được phân chia thành các cảnh giới dựa trên số lượng hư ảnh.

Chân lực hậu kỳ là giai đoạn cuối cùng trước khi bước vào cảnh giới chân nguyên.

Khi đoàn chân khí trong đan điền đạt được một trăm lẻ tám hư ảnh , thì coi như đã đạt đến ngưỡng luyện chân nguyên.

Số lượng hư ảnh càng nhiều, luyện chân nguyên càng tinh khiết và căn cơ càng vững chắc.

Khi bước vào cảnh giới chân nguyên, không chỉ có thể phát huy uy lực lớn hơn, mà còn có thể đạt được thành tựu xa hơn trong luyện khí chi đạo.

Sau khi có chân nguyên trong đan điền, luyện khí sư cũng phải tu luyện hư ảnh chân nguyên tương tự với chân lực.

Tuy nhiên, số lượng hư ảnh mà họ có thể tu luyện phụ thuộc vào căn cốt, thiên phú, nghị lực, cũng như tài nguyên và tiền tài mà họ có.

Có một số người đã gắng gượng tu luyện đến một trăm lẻ tám đạo hư ảnh và đạt đến cực hạn của căn cốt và thiên phú. Trong khi có những người không đạt được cực hạn đó, lại thiếu tài nguyên và không có cơ hội tiến bổ tiếp. Dần dần, tiến độ tu luyện của họ dần chậm hơn.

Cũng có những người thiếu nghị lực, ngay khi đối diện với cánh cửa đột phá, họ nhanh chóng từ bỏ việc luyện chân nguyên.

Trong “Hắc Xà Huyền Thủy Quyết”, ghi chép rằng cảnh giới chân lực viên mãn đòi hỏi ba trăm sáu mươi lăm đạo hư ảnh. Tuy nhiên, ngay cả người sáng lập “Hắc Xà Huyền Thủy Quyết” cũng chưa từng đạt đến con số đó.

Dù tiến độ của võ đạo và tu thần chi đạo khiến Tần Tử Lăng cảm thấy một chút thất vọng, nhưng hắn đã quyết định rèn luyện toàn bộ cơ thể trở nên bền chắc như sắt đá.

Hắn không bỏ sót bất kỳ phần nào, từ mỗi chi tiết nhỏ nhất, Tần Tử Lăng đã nhận ra rằng điều này là một chi đạo vô cùng khó khăn.

Tu luyện giống như leo núi, càng lên cao càng gian nan.

Ngay cả một vài bước nhỏ trên sơn đạo cũng có thể tốn hết khí lực của toàn thân.

Điều này liên quan đến một vấn đề cực kỳ quan trọng.

Cũng giống như tu thần chi đạo, giữa cảnh giới phân thần và khu vật là một đường ranh giới, một khi bước vào cảnh giới phân thần, thần hồn có thể phân hóa thần niệm, tương đương với có nhiều phần thân.

Từ giờ khắc đó, người tu thần mới có cảm giác như là bay tự do giữa trời cao, giống như một con chim vượt qua không gian.

Đây là một bước tiến vượt trội.

Trước đây, dù người tu thần có thể khu vật giết địch, nhưng họ phải đưa toàn bộ thần hồn vào vật thể, và không thể di chuyển tự do.

Nếu thần hồn bị đánh chết hoặc thân thể bị phá hủy, họ sẽ giống như quỷ, lang thang khắp chốn.

Nhưng khi bước vào cảnh giới phân thần, mọi thứ đã khác.

Thần hồn có thể phân hoá, đồng thời cùng thân thể đạt được sự tự do hoàn toàn.

Lúc đó, người tu thần có thể ngồi trong nhà, vui vẻ chuyện trò cùng người thân, trong khi vẫn có thể giết người ngoài trăm dặm.

Dựa vào ký ức, Lệ Mặc đã mất mười lăm năm để vượt qua ngưỡng cửa này.

Trong khi đó, Tần Tử Lăng mới chỉ bắt đầu kẹt trên ngưỡng cửa này chưa đầy hai tháng.

Muốn lập tức vượt qua ngưỡng cửa này, thực tế là không dễ dàng.

Bất quá, Tần Tử Lăng không lo lắng, tệ nhất là hắn cũng sẽ mất mười lăm năm để vượt qua ngưỡng cửa này.

Hơn nữa, phân thần chính là khả năng thần hồn phân hoá.

Tần Tử Lăng may mắn sở hữu hai nửa hồn phách, cho phép hắn tập trung vào nhiều việc cùng lúc, đây cũng là điểm tương tự với phân thần.

Như vậy là hắn đã có điều kiện thuận lợi từ thiên định.

Nửa cái hồn phách trong đó đã từng thuộc về Lệ Mặc, một đời ma đầu, người nắm giữ cảnh giới phân thân hậu kỳ.

Tần Tử Lăng, mặc dù chưa bước vào cảnh giới phân thần, nhưng đã có thể dòm ngó và hiểu một ít về bí ẩn của nó.

Hai điều kiện này, ngay cả Lệ Mặc, một đời tông chủ ma đạo, cũng không thể nắm giữ.

Tuy vậy, Tần Tử Lăng có một lợi thế quan trọng, đó là khi hắn bắt đầu tu luyện “Bích Mộc Trường Thanh Công” và “Hắc Xà Huyền Thủy Quyết” cùng nhau, hắn phát hiện rằng thần hồn của mình cũng có đóng góp quan trọng trong quá trình tu luyện.

Cho nên, mặc dù tu luyện thần hồn lâm vào bình cảnh, nhưng thực tế trong bình cảnh này vẫn đang tuwf từ phát triển.

Tần Tử Lăng cần kiên nhẫn đợi, chờ đợi để khe hở không ngừng mở rộng, cho đến cuối cùng sẽ ầm ầm sụp đổ!

Trải qua một ngày nữa, đã là năm mươi ngày Tần Tử Lăng tu luyện tại Ô Dương Sơn, đồng thời cũng là lần dài nhất hắn rời nhà để vào núi.

Tháng năm đã chuyển sang mùa hạ, và khí trời trở nên ấm lên.

Hầu như mỗi ngày, trời thường mưa phùn mông lung.

Tuy nhiên, Tần Tử Lăng ưa thích cuộc sống như thế.

Bởi vì cuộc sống như thế có thể giúp an ủi tâm hồn, và hắn phát hiện rằng cuộc sống như thế khiến cho tiếng rống hét của dị thú dần mất đi.

Ba ngày trước, trong những ngày mưa phùn, Tần Tử Lăng tận dụng thời gian, hợp tác với Ngân Thi, sử dụng sét để tấn công một con dị thú nhị phẩm.

Hắn chia nửa con thú này cho ba con cương thi, và ăn nửa còn lại.

Những ngày này, đã tích góp từng tí một, hắn đã săn được sáu con dị thú nhất phẩm và một ít dị thú nhị phẩm.

- Sau ngày săn bắt hôm nay, có thể về nhà một chuyến, không cần phải nhớ đến người thân ở nhà.

Thần hồn của hắn bay lượn trong không gian mưa phùn, tìm kiếm con mồi và đồng thời nghĩ về gia đình.

Thịt khô bị ba con cương thi hút cạn tinh huyết, Tần Tử Lăng đã chế biến thành canh thịt băm, sau đó biết chúng thành những viên thịt dị thú, miễn cho người nhìn ra đầu mối.

Đương nhiên, thịt dị thú sau khi bị hút cạn tinh huyết, viên thịt đó chắc chắn mùi vị rất “tuyệt vời”.

Ba đầu cương thi liên quan đến Thi Ma Tông, vì vậy Tần Tử Lăng quyết định không tiết lộ điều này ra bên ngoài.

Bỗng nhiên, một vùng hồ nước trong khu đầm lầy bất ngờ nổi lên động tĩnh, khí huyết cường đại và nồng nặc rơi xuống như một đoàn hỏa diễm, tỏa sáng rực rỡ.

Thần hồn vội vàng bay tới và nhìn thấy trong đầm lầy có một đầu sinh vật toàn thân đen như mực, trên trán có một bướu thịt nhô ra giống như đại xà, gắt gao quấn quít với một con dị thú lục bích.

Dị thú này có bốn con mắt, giống như thiềm thừ.

Hai bên giằng co qua lại, thiềm thừ cắn lấy cổ đại xà, còn đại xà quấn chặt lấy thiềm thừ.

- Đó là?

Thần hồn của Tần Tử Lăng trợn to, không thể tin vào những gì đang thấy.

Đại xà toàn thân đen nhánh kia rõ ràng là Bát Hoang Bích Mãn, mà con cóc toàn thân lục bích kia là Tứ Nhãn Bích Thiềm, cũng là dị thú tam phẩm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)