Giữa trời xanh, những đám mây trắng nhẹ nhàng đang trôi qua.
Bảy, tám con phi cầm bay lượn giữa trời, tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp và hùng vĩ. Phía dưới là một hồ nước rộng lớn, có đường kính khoảng 340 dặm, bao quanh là vùng đất ngập nước và đầm lầy cao ngừng nổi lên.
Vị trí cửa động mà Tần Tử Lăng đang đứng ở trên cao, cách mặt đất hơn nghìn thước, phía dưới là một mảnh xanh biếc của đầm lầy ngập nước.
Tần Tử Lăng tỏ ra thản nhiên khi nhìn một con phi cầm đang bay quanh giữa không trung, sau đó chớp mắt, với tốc độ đáng kinh ngạc, hướng xuống dưới lao xuống.
Với khả năng nhãn lực lợi hại, Tần Tử Lăng có thể rõ ràng nhìn thấy.
Con phi cầm này giống hệt với Tứ Thủ, cũng có chừng mười thước dài, với hai cánh mở rộng.
Con phi cầm này có móng màu đen, dưới ánh sáng của mặt trời, phản chiếu ra ánh sáng chói mắt và lạnh như băng.
Còn hai cánh của nó thì có màu hồng, khi triển khai dưới ánh mặt trời tỏa sáng như một mảnh đang thiêu đốt.
Phi cầm này lao xuống với tốc độ cực nhanh, như một viên vẫn thạch đang rơi xuống.
- Tuyệt Thương Ưng!
Trong đầu Tần Tử Lăng xuất hiện một bức tranh đã từng thấy với cái tên này, trái tim hắn không khỏi đập nhanh một hồi.
Tiêu gia có giấu giữ một số tư liệu liên quan đến dị thú.
Tần Tử Lăng đã từng nhìn qua chúng thông qua Tiêu Thiến.
Huyết Thương Ưng là một con dị thú tam phẩm, có móng vuốt mạnh mẽ và hung mãnh không gì sánh được.
Không ngờ với một thân công phu như Tiêu Thiến vẫn không nguyện ý tiến vào Ô Dương Sơn.
Nhưng với Tần Tử Lăng vừa vào đã gặp ngay một con dị thú tam phẩm!
Dị thú tam phẩm chưa thể uy hiếp được võ đạo tông sư, nhưng với ưu thế của không trung, nếu lao xuống từ trên cao, đối với đại võ sư luyện cốt, nó đã đủ để cấu thành một sự uy hiếp không nhỏ.
Thậm chí là nếu đại võ sư luyện cốt chỉ mới đột phá trong vài năm, cũng có thể bị lợi trảo của chúng xé rách thành thịt nát!
của
Tần Tử Lăng kinh hãi không thôi, thấy con Huyết Thương Ưng bắt đầu hoạt động trong hồ, gây ra tiếng ồn lớn khiến nước bọt phun tung tóe.
Mà dưới đáy hồ xuất hiện một con cá khổng lồ đang mãnh liệt đấu với Huyết Thương Ưng, có những con cá nhỏ bị cắn chúc chắn nằm trong bụng cá lớn.
Con cá này có đầu rắn mọc, thân màu đỏ, dưới thân còn có bốn cái trảo dài sắc bén.
- Tắc Xà Ngư!
Tần Tử Lăng nhìn thấy trận chiến giữa Huyết Thương Ưng và Tắc Xà Ngư, trong lòng không khỏi kinh hoàng.
Xích Xà Ngư, một dị thú nhất phẩm!
- Tuyệt vời, đây đúng là hành trình đầy kỳ ngộ! Chỗ sâu của Ô Dương Sơn dường như là một kho báu khổng lồ! Trong ngoại vi, gặp dị thú rất khó, nhưng ở đây, ta tự do thấy chúng một cách dễ dàng.
Tần Tử Lăng nhìn theo Huyết Thương Ưng và Xích Xà Ngư bay xa, dần dần biến mất khỏi tầm mắt, trong lòng hắn đang nhen nhóm hứng thú.
Gào!
Trong lúc trong lòng Tần Tử Lăng đang rạo rực, đột nhiên từ xa, từ một đồng cỏ sâu trong đầm lầy, nhìn về phía núi non trùng điệp, truyền đến một âm thanh mãnh thú tức giận.
Âm thanh từ xa vang lên khiến cho tim của Tần Tử Lăng đập lên thình thịch, cảm giác mạnh mẽ tức thì lan tỏa từ xa, phảng phất mang theo sự thống khổ của một dị thú hung hãn, như thể dị thú vừa thức giấ.
Trong núi rừng xa xôi, đầm lầy và sân cỏ trở nên hỗn loạn, nhiều loại chim bay và cá nhảy hoảng loạn xoay quanh.
Tần Tử Lăng toàn thân run rẩy, cảm giác hừng hực trong lòng bị dập tắt ngay lập tức, đầu óc vội vã vụt lên và hắn lẹt đẹt lẩn trốn phía sau lục đằng.
- Đó là mãnh thú cấp bậc gì, mà khí tức kinh người như vậy?
- Phải là ít nhất là ngũ phẩm.
- Dị thú tứ phẩm tương đương với đại võ sư luyện cốt, thực lực Tiêu Thiến hiện tại cũng đã tương đương đại võ sư luyện cốt sơ kỳ, nhưng dị thú tứ phẩm thượng giai cũng không thể nắm giữ khí tức đáng sợ như vậy!
- Chí ít là ngũ phẩm, nếu ta săn bắn ở đây, thật sự như đoạt mồi trước miệng cọp, trách không được các loại dị thú cường đại như vậy, ngay cả Bát Hoang Bích Mãng cũng muốn chạy rất xa, nơi này thật đúng là hung hiểm!
Tần Tử Lăng nhìn chằm chằm vào phi cầm trên không trung, rồi nhìn xuống phía dưới hồ nước, trong lòng đầy lo lắng.
Hắn không muốn tráng niên mất sớm!
Bất quá khi ánh mắt Tần Tử Lăng rơi quanh quẩn trên không trung, lại rơi xuống dưới hồ nước, trong đầu hiện lên hình ảnh Huyết Thương Ưng và Xích Xà Ngư, bất chợt dục vọng bị kích thích một lần nữa cháy hừng hực lên.
Có lẽ đây là lần đầu tiên hắn bước chân vào Ô Dương sơn mạch, nhưng cũng biết rõ rằng nơi này tồn tại những dị thú cường đại, không phải hắn có thể tùy tiện làm càn.
- Tìm phúc trong họa! Nếu đã quyết định xâm nhập vào Ô Dương Sơn săn bắn, thì không thể chỉ vừa ngửi thấy một chút khí tức nguy hiểm là bỏ cuộc. Sợ hãi quá mức và cẩn thận quá mức, liệu có thể đạt được thành tựu lớn không?
- Ngoài ra, ta có thần hồn chi thuật, có ba con cương thi, trong đó một con Ngân Thi biết bay, còn có khả năng ẩn thân tuyệt vời. So với những người săn thú khác, điều kiện của ta đã tốt hơn nhiều! Chỉ cần cẩn thận một chút, cũng không nên tham lam quá, chắc chắn sẽ không gặp vấn đề.
Nhanh chóng, ánh mắt kiên định của Tần Tử Lăng xuyên suốt không gian.
Sau đó, hắn lại đẩy ra lục sắc để quan sát kỹ những loại phi cầm đang bay trên không trung.
Trước đó, hắn chưa kịp kiểm tra xem những loại phi cầm đang bay là chủng thú gì.
Sau khi nhìn kỹ một chút, Tần Tử Lăng nhận ra rằng phi cầm trêb không trung bao gồm bốn con mãnh cầm thông thường, một cặp dị thú trái phải là nhất phẩm, nhưng không biết là giống gì, và một Hắc Huyền Thủy Cò.
- Trước tiên dùng hai con phi cầm kia để thử nghiệm sức chiến đấu trên không trung của Tứ Thủ.
Tần Tử Lăng nghĩ trong lòng.
Sau khi xác nhận xung quanh không có dị thú nào mạnh, Tần Tử Lăng quay lại động, triệu hồi Tứ Thủ và Viên Đại.
Tần Tử Lăng nhẹ nhàng tung người cưỡi trên Tứ Thủ, sau đó kích hoạt thần hồn và bay ra khỏi sơn động.
Khoảng ba, năm dặm trên bầu trời, bốn con mãnh cầm đột nhiên điên cuồng lao vào Hắc Dực Huyền Thủy Cò.
Hắc Dực Huyền Thủy Cò là một dị cầm, nhưng không thể chịu đựng được sức công kích của bốn con mãnh cầm cùng một lúc.
“Tê lạp!” một tiếng, lợi trảo của Hắc Dực Huyền Thủy Cò lập tức tóm lấy một con mãnh cầm, xé rách nó thành hai nửa trong nháy mắt.
Sau đó, không chịu buông tha, như một tia chớp đen, nhanh chóng hướng ba con còn lại lao tới và bay nhào vào sơn động.
Trong khi đó, một trận âm phong cũng thổi vào sơn động, Tần Tử Lăng cưỡi trên Tứ Thủ đột nhiên mở mắt.
Tiếp theo, một đạo ngân quang từ sơn động vẽ ra.
Tíu tíu!
Cực kỳ nhanh chóng, đạo ngân quang lao tới trước Hắc Dực Huyền Thủy Cò. Cảm nhận được khí tức nguy hiểm, nó phát tiếng kêu chói tai và cố gắng thay đổi phương hướng bay.
Nhưng đã muộn!
Tứ Thủ chở Tần Tử Lăng tựa như một đạo ngân sắc thiểm điện đột nhiên bay xẹt qua Hắc Dực Huyền Thủy Cò.
Ngân sắc lợi trảo lập tức móc vào Hắc Dực Huyền Thủy Cò, tựa như diều hâu vồ gà con.
Tíu tíu!
Hắc Dực Huyền Thủy Cò lần nữa phát ra một đạo tiếng kêu thê lương.
Theo tiếng kêu thê lương, một đạo ngân sắc thiểm điện hòa vào sơn động, liền mang Hắc Dực Huyền Thủy Cò biến đi không còn thấy chút tâm hơi àno, phảng phất chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.
- Ngân Thi quả nhiên chính là Ngân Thi, Tứ Thủ có tốc độ không kém gì Huyết Thương Ưng!
Trong sơn động, Tần Tử Lăng ngạc nhiên vỗ vỗ cái đầu của Tứ Thủ, lúc này mới đưa mắt đến Hắc Dực Huyền Thủy Cò.
- Cổ nhân nói không sai, nhân họa đắc phúc! Ở ngoại vi, ta coi như có thần hồn chi thuật tương trợ, hơn nữa vận khí coi như không tệ, vất vả nhiều ngày, cũng mới bắt giết được ba con dị thú nhất phẩm.
- Dựa vào chút thu nhập kia, ta không biết còn phải qua mấy năm mới có thể đem toàn thân đều rèn luyện đến sắt đá.
- Nhưng bây giờ ta chỉ trong thời gian ngắn ngủi liền bắt được một con Hắc Dực Huyền Thủy Cò! Hơn nữa khu vực này hiện tại xem ra chí ít đang có một con dị thú ngũ phẩm, còn xuất hiện qua dị thú tam phẩm như Bát Hoang Bích Mãng, Huyết Thương Ưng.
Ô Dương sơn mạch không có khả năng mỗi chỗ đều là như thế này, bằng không đừng nói võ sư phổ thông, coi như đại võ sư luyện cốt tiến nhập sâu vào Ô Dương sơn mạch cũng là chịu chết!
Hiển nhiên khu vực này đối với dị thú mà nói như là bảo địa phong thủy, khắp nơi là con mồi, mạnh được yếu thua, cho nên mới sẽ tụ tập nhiều dị thú như vậy, thậm chí nói không chừng còn sinh trưởng một vài dược liệu trân quý.
Đầu óc của Tần Tử Lăn cấp tốc chuyển động, mắt sáng như sao xuyên suốt ra, phảng phất có thể thấy rõ tất cả, tràn ngập ánh mắt cơ trí.
- Tuy nhiên, ở đây, cần phải hành động một cách cẩn thận. Nơi này rất nguy hiểm, phải từ từ làm quen và tiến bước chầm chậm. Tuyệt đối không được để lòng tham lấp đầy con mắt, nếu không sẽ gặp nguy hiểm!
Tần Tử Lăng thu lại ước mơ thịnh vượng về miền đất ngập nước và bãi đầm hùng vĩ này một cách nhanh chóng, âm thầm nhắc nhở bản thân.
Tiếp sau đó, Tần Tử Lăng tiếp tục tập trung vào việc tu luyện, thỉnh thoảng đi việc giết những con thú khác trong khu rừng lân cận, chủ yếu cũng là đi giết vài con dị cầm nhất phẩm.
- Trước tiên trở về, tiêu hóa hai con dị cầm rồi tính tiếp.
Tần Tử Lăng nhìn phi cầm đang bay nơi xa xắm, rất quả quyết quay về chỗ cũ.
Đường trở về nhanh hơn rất nhiều.
Sau nửa giờ, Tần Tử Lăng quay trở lại nơi hắn đang tu luyện trong hang động.
Hắn ném một con dị cầm không rõ tên cho Viên Đại Viên Nhị, để bọn chúng hút máu tươi, trong khi chính mình vui vẻ xử lý Hắc Dực Huyền Thủy Cò.
Hắc Dực Huyền Thủy Cò này không chỉ có thể bổ sung khí huyết mà còn chứa đựng thủy linh khí rất mạnh mẽ, có thể làm tăng tốc độ tu luyện “Hắc Xà Huyền Thủy Quyết” của hắn.
…