Cửu Chuyển Huyết Nguyên Tráng Cốt Bí Đan, còn có thể nói là Tần Tử Lăng vô tình có được.
Nhiều dị thú như vậy, còn có thể nói là ngoài ý muốn nữa không? Nhất là chủng thú thuần khiết, một con cũng có giá hơn vạn lượng.
Cái này cũng có nghĩa là, không biết từ khi nào, vị đệ tử này của hắn sớm đã tích lũy tài lực còn hùng hậu hơn hắn, trước đây hắn còn bấm bụng đưa cho vị đệ tử của hắn mấy quả trứng Huyền Hàn Thiết Kê, như vậy quả thật có chút dư thừa.
- Huyễn Ảnh Tích Long là có được từ chỗ Khương Việt.
Tần Tử Lăng thuận miệng giải thích một câu.
Tả Nhạc nghe vậy mới đột nhiên nhớ tới Khương Việt là chết ở trong tay Tần Tử Lăng, gật đầu tỏ ý đã hiểu, về phần tám con Hắc Dực Huyền Thủy Cò ở đâu ra, Tần Tử Lăng chưa nói, người từng trải như Tả sư sẽ tự biết ý nên không hỏi nữa.
Đương nhiên Tần Tử Lăng không nói chuyện của Hắc Dực Huyền Thủy Cò không phải là không tin Tả Nhạc, chỉ là chuyện Tiêu Thiến đột phá tu vi, càng ít người biết càng tốt.
- Nếu bây giờ đã mua xong trang viên, ta chuẩn bị ngày mai đàm phán với đám Tứ Hiền Trang, sau đó đẫn người di chuyển đến Thủy Nguyệt Sơn Trang.
- Ngày mai ta đi chung với ngươi.
Tần Tử lăng nói.
- Làm sao? Không yên lòng về ta?
Tả Nhạc cười hỏi.
- Ha hả, thêm một người thì thên một phần lực.
Tần Tử Lăng mỉm cười nói.
Tả Nhạc nghe vậy, đôi mắt sâu hiện lên vẻ cảm động, duỗi tay vỗ vai Tần Tử Lăng và nói: “Đi, đưa tôi về nhà của bạn. Nói thật, tôi cũng muốn gặp mẹ của bạn một chút.
Vậy là hai người ly khai Thủy Nguyệt sơn trang, cùng nhau đi về nhà của Tần gia.
Trong nội viện, Lưu Tiểu Cường đang trần truồng lộ ra bờ ngực cứng như sắt thép, cánh tay bắp thịt như cùng một đoạn cốt thép xoắn chặt.
Hắn đang bị Thiệu Nga liên tục tác động sức mạnh lên cơ thể, liên tiếp như sóng biển vỗ vào bờ đổ.
Ở góc phía tây của viện, Đậu Lăng Vi đang luyện lực.
Còn Đỗ Hồng Mai đang bận rộn làm việc trong nhà, thường xuyên ngẩng đầu liếc mắt tới nữ nhi, trong mắt tràn đầy niềm vui và háo hức.
- Tả sư!
Tần Tử Lăng và Tả Nhạc đi cùng nhau, bước vào viện, và bất ngờ thấy Thiệu Nga luyện tập với Lưu Tiểu Cường. Họ không khỏi dừng lại kinh ngạc, mặt lộ ra vẻ lo sợ.
- Công tử!
- Công tử!
Mọi người khi gặp Tần Tử Lăng và Tả Nhạc tiến đến, vội vàng ngừng tay lại, khom người chào hỏi.
Sau khi chào hỏi Tần Tử Lăng, Lưu Tiểu Cường không kìm được vẻ mặt bất ngờ và hướng Tả Nhạc ôm quyền khom người nói:
- Tiểu Cường gặp qua quán chủ.
- Thật không ngờ Lưu Tiểu Cường ngươi không chỉ đã khỏi hẳn, mà còn trở thành một võ đồ da trâu.
Tả Nhạc vui mừng nói.
- Tả sư nói đúng, đây đều là đại ân của công tử…
- Các ngươi đều là người trong nhà, không cần phải khách sáo.
Tần Tử Lăng cười và giới thiệu:
- Thiệu Nga, đây là sư phụ của ta, Tả Nhạc. Tả sư, đây là Thiệu Nga, võ sư vận kình tọa trấn Tần gia.
Tả Nhạc và Thiệu Nga đều là võ sư, trước đây chỉ từng gặp một vài lần, không quá quen thuộc.
Nhưng bây giờ Thiệu Nga đã thay đổi diện mạo, và ngoài việc nghe đồn rằng Diễm Nga của Từ Gia Bảo đã mất, nên Tả Nhạc không nhận ra Thiệu Nga ngay lập tức.
Tuy nhiên, Thiệu Nga lại nhận ra Tả Nhạc.
- Thiệu Nga đã từng gặp Tả võ sư, cũng đã lâu rồi!
Thiệu Nga khiêm tốn cung kính khom lưng, hành lễ đối với Tả Nhạc.
- Ta không dám nhận, không dám nhận!
Tả Nhạc nhanh chóng đáp lại, cũng cung kính hồi lễ.
Tần Tử Lăng tiếp tục giới thiệu mẹ con Đỗ Hồng Mai cho Tả Nhạc.
Điều này khiến Tả sư rất kinh ngạc vì không phải ai cũng thoải mái mà giới thiệu về gia đinh trong nhà.
Tuy nhiên, họ không biết rằng Tần Tử Lăng có kiến thức từ một thế giới khác. Mặc dù hắn đã đến một thế giới mới, không thể thay đổi toàn bộ tôn ti và xã hội đẳng cấp, nhưng trong khả năng của mình, hắn vẫn muốn mỗi người được đối xử với tôn trọng và công bằng.
Như một người lớn lên tại cô nhi viện trong thế giới khác, Tần Tử Lăng đã trải qua những khó khăn và thử thách, khiến hắn tôn sùng tình người và khao khát bình đẳng trong cuộc sống.
Trong lúc mọi người đang thảo luận, Thôi Thị nhanh chóng ra khỏi nhà chính.
Sự việc đã nhanh chóng lan truyền khắp Thôi Thị và khiến mọi người không khỏi xôn xao.
Thôi Thị, dù đã có tuổi nhưng nhờ dưỡng nhan tốt và luyện khí dưỡng sinh, nhan sắc của nàng ngày càng trẻ trung và tươi tắn hơn, và cả người phát ra một vẻ thanh cao và không còn màng danh lợi thoát tục.
Thôi Thị đã từng ghé qua võ quán và nhận ra Tả Nhạc, khi thấy hắn đến, nàng nhanh chóng tiến lên và khiêm tốn nói:
- Võ sư đại gia quang lâm, ta không kịp tiếp đón từ xa, thất lễ thất lễ!
- Tần phu nhân nói quá lời, là Tả Nhạc ta đã không mời mà tự mình tới, thật là mạo muội, thất lễ.
Tả Nhạc không dám tỏ ra là võ sư cao cao tại thượng trước mặt Thôi Thị, khiêm tốn hồi lễ và nói.
- Mẫu thân, Tả sư, và tất cả mọi người đều là người quen của ta, không cần khách khí như vậy.
Tần Tử Lăng gặp cả hai người cùng thể hiện sự khách khí lẫn nhau, mỉm cười nói.
- Ngươi cũng thật là, Tả sư đến thăm, vậy mà không báo với ta một tiếng, để ta còn chuẩn bị đồ ăn.
Thôi Thị nhẹ nhàng liếc mắt đến Tần Tử Lăng, nói với vẻ trách cứ.
- Haha, mẫu thân, sau này Tả sư sẽ là hàng xóm cách vách của chúng ta, mọi người ở gần nhau, không cần giữ nghi thức xa cách như vậy!
Tần Tử Lăng vui vẻ nói.
- Thật sao?
Thôi Thị ngạc nhiên hỏi.
- Tử Lăng không nói sai, ta đã mua trang viên của Tào gia tại An Hà Thôn và đổi tên thành Thủy Nguyệt Sơn Trang, về sau chúng ta sẽ cùng thôn và thường xuyên giao lưu.
Tả Nhạc giải thích.
- Thật tốt, chúc mừng Tả võ sư. Mấy ngày này ta ít ra khỏi cửa, đúng là mệnh tri hậu giác!
Thôi Thị hạnh phúc nói.
Ở An Hà Thôn, có nhiều võ sư trấn thủ và đặc biệt còn có sư phụ của Tần Tử Lăng, nàng cảm thấy rất an lòng.
Sau một chút hàn huyên, Thôi Thị mời Tả Nhạc vào phòng khách ngồi trên ghế lớn và có Đỗ Hồng Mai dọn tới nước trà để thưởng thức.
- Giờ cũng đã muộn, để ta tiễn Tả sư một đoạn.
Tần Tử Lăng nhẹ nhàng đề nghị khi thấy rằng đã không còn sớm và đứng dậy từ ghế.
Tần Tử Lăng tự mình tiễn Tả Nhạc ra cửa.
- Ta thấy vừa nãy ngươi muốn Lưu Tiểu Cường tu luyện hai tay đến da trâu, phải không?
Khi đã ra khỏi phòng, chỉ còn hai người họ lại còn lại, Tả Nhạc không kìm được và hỏi vấn đề mà hắn đã muốn hỏi từ lâu.
- Ta muốn Lưu Tiểu Cường ổn định căn cơ, hắn cũng có thiên phú rất cao, rất đáng để thử.
Tần Tử Lăng nói.
- Đúng là Lưu Tiểu Cường có thần lực tự nhiên và căn cốt mạnh mẽ, nhưng tính cách của hắn bình thường, hơn nữa việc rèn luyện hai tay dường như tốn rất nhiều nhân lực, vật lực và thời gian.
- Điều này chỉ là lãng phí công sức và thời gian mà thôi. Kết quả có thể chỉ như việc múc nước bằng giỏ tre, vất vả vô ích. Chúng ta còn có nguy cơ rơi vào tình trạng dây dưa lỡ việc và không tận dụng tốt cơ hội để đột phá.
Tả Nhạc nghiêm túc đưa ra ý kiến.
- Tuy rằng đã trải qua một trận đại nạn, nhưng Lưu Tiểu Cường lại không nản lòng. Dù ta phải tốn nhiều nhân lực và vật lực, nhưng điều duy nhất không thể đánh giá bằng tiền là thời gian. Vì vậy, ta sẽ để Lưu Tiểu Cường có một năm thời gian để luyện thành hai cánh tay lên cảnh giới da trâu, một khi có thể tu luyện thành công, con đường tu luyện lên kình lực sẽ không khó.
Tần Tử Lăng trả lời.
- Ngươi đúng là hào phóng, nhưng xem ra việc này cũng rất đáng để thử.
Tả Nhạc không khỏi cảm thán và nói, nhưng hắn vẫn chưa thể thuyết phục được Tần Tử Lăng.
Tần Tử Lăng không phải tên ngốc, hắn nhận ra điều đó.
Hắn luyện toàn thân sắt đá, dị thú hắn giết như ngóe, dị thú bị nuôi dưỡng cũng có đến chục con.
Vì vậy, Tần Tử Lăng đã đưa ra quyết định này và đã tự tính toán kỹ càng.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, hai thầy trò đã hẹn ngày mai gặp nhau tại một địa điểm để bắt đầu hành trình mới, chạy đua với thời gian.
Tả Nhạc lên xe ngựa và quay về Thủy Nguyệt sơn trang. Đó là một trang viên rộng lớn, khi Tả Nhạc đến đây, tự nhiên có không ít chuyện phải giải quyết.
Tả Nhạc đã rời đi và Tần Tử Lăng không ở lại đình viện mà chọn một con đường riêng để đi đến quận thành.
Ở phía Sơn Dã Tố Cư, Hắc Dực Huyền Thủy Cò và Thủy Lam Ngẫu đang đợi hắn đến để mang đi.
- Hàn Thiết Chưởng Viện, Tả Nhạc vừa mua trang viên của Tào gia ở An Hà Thôn, Tiêu gia ngươi đừng có mà ở trong tối gây khó dễ cho hắn.
- Tại thời điểm này, hắn vẫn không biết về quan hệ giữa ta và ngươi, cũng không biết rằng ngươi đã trở thành đệ nhất cao thủ của Tiêu gia. Ngươi tạm thời phải giữ bí mật và không được tiết lộ thông tin này, chuyện này rất hệ trọng, bớt được một người biết thì sẽ tốt hơn một phần, ngày sau ngươi ở trong bóng tối cũng dễ hành động/
Tần Tử Lăng ở bên trong Sơn Dã Tố Cư nói vài câu với Tiêu Thiến.
Tiêu Thiến đã thấy mặt thật của hắn, nhưng có nhiều bí mật Tần Tử Lăng phải giấu, nhưng những thứ này không quan trọng với Tiêu Thiến.
Ngoài ra, Tiêu gia đã chiếm được Từ Gia Bảo, đổi tên thành Tiêu Gia Bảo, mọi nước đi sau này đều phải được suy tính cẩn thận.
- Thật không ngờ ngươi lại là đệ tử của Tả Nhạc!
Tiêu Thiến nghe vậy không khỏi kinh ngạc.
- Không ngờ cũng là điều bình thường, thậm chí sư phụ của ta cũng không ngờ rằng sẽ có một đệ tử xuất sắc như ta!
Tần Tử Lăng đáp lại với một nụ cười.