Hợp Đạo

Chương 180: Đây là đan dược gì?

Chương Trước Chương Tiếp

- Ban đầu, điều này được xem là một điều tốt, vì sẽ gia tăng sức mạnh và khả năng tự vệ của trại.

- Nhưng thôn trang đã lớn đến mức không đủ chỗ cho gia quyến của hai võ sư kia.

- Vì vậy, hai vị võ sư khác đã đề xuất mua chỗ mà gia quyến của Khúc sư thúc đang ở, mà Khúc sư thúc chính là võ sư bỏ mình kia.

Tần Tử Lăng nghe xong, cau mày và nói:

- Cách làm này thật không trượng nghĩa!

- Đúng vậy, vì vậy Tả sư đã quyết không đồng ý. Hôm qua, Ngụy Phi Cử, cũng là một trong hai vị võ sư đó, đã cố ý đến và thuyết phục Tả sư, kết quả là hai người cãi nhau, tình hình cũng không được khả quan lắm.

Mục Huyên nói.

- Vừa rồi Tả sư đã gọi ta đi để ta có thể hỏi thăm và xem thôn trang có phù hợp không. Ta mới biết rằng hôm qua Ngụy Phi Cử và Mã Xuyến đã thống nhất rằng nếu Tả sư không đồng ý, thì sẽ để Tả sư cùng Khúc gia rời khỏi Tứ Hiền Trang.

Trịnh Tinh Hán nói với tức giận.

- Dựa vào gì mà Tả sư lại phải rời đi?

Tần Tử Lăng hỏi, ánh mắt của hắn lộ ra ánh sáng lạnh lẽo.

- Có lẽ họ coi thường Tả sư vì hắn chỉ có thực lực yếu hơn, tuổi tác lớn và không có đệ tử nổi bật. Đệ tử duy nhất có tài năng đặc biệt lại đang chuẩn bị chuyển qua Lâm gia. Tủy nhiên, họ không biết về sự hiện diện của Tần sư đệ, nếu không, họ đã không có suy nghĩ như vậy.

Trịnh Tinh Hán giải thích.

- Tức là Tả sư đã quyết định cùng Khúc gia rời đi và tìm một nơi khác?

Tần Tử Lăng hỏi.

- Nếu không, thì chúng ta phải làm gì bây giờ? Tả sư luôn là người rõ ràng, như khi đó sự cố với Lưu Tiểu Cường, ngươi cũng để Tả sư góp một ít tiền lực để giúp Lưu Tiểu Cường, bây giờ cũng như vậy thôi.

- Tả sư và Khúc sư thúc có giao tình nhiều năm, trước đây đã cùng nhau bước chân vòa giang hồ, vào Ô Dương Sơn săn bắn, ngươi muốn Tả sư phải giống như đám Ngụy Phi Tử Sao, muốc đuổi toàn bộ gia quyến của Khúc sư thúc ra khỏi Tứ Hiền Trang, tuyệt đối Tả sư không làm được điều này.

Trịnh Tinh Hán nói.

- Ừm, ta hiểu, Tả sư luôn làm việc theo nguyên tắc của mình!

Tần Tử Lăng nói.

- Đúng, người đọc sách các ngươi nói đây chính là nhất châm kiến huyết, đây cũng là nguyên do vì sao ta luôn nguyện ý đi theo Tả sư.

Trịnh Tinh Hán gật đầu nói.

- Vậy trước tiên ta đi bái kiến Tả sư.

Tần Tử Lăng nói.

- Đi thôi, Tả sư hiện tại coi trọng nhất chính là ngươi, ngươi đến, có lẽ tâm tình của Tả sư sẽ tốt hơn.

Trịnh Tinh Hán gật đầu nói.

Tần Tử Lăng gật đầu, sau đó bước nhanh vào nội viện.

Trong nội viện, Tả Nhạc đứng đó, tay chống lấy tay nhìn về phía trời.

Sau một tháng không gặp, mái tóc đã trắng thêm một ít, lưng cũng càng cúi xuống.

Nhìn Tả Nhạc lúc này, Tần Tử Lăng cảm nhận được sự tàn lụi của một hắc hùng đã về chiều của cuộc đời, đầy bi thương.

Trong khoảnh khắc đó, trong lòng hắn có một quyết định.

- Tả sư.

- Tử Lăng, ngươi đã đến.

Tả Nhạc quay người, nhìn Tần Tử Lăng và mỉm cười một cách miễn cưỡng.

- Tả sư, ngươi trông có vẻ mệt mỏi không ít.

Tần Tử Lăng nói.

- Ha ha, già rồi, không còn dùng được nữa!

Tả Nhạc tự mỉm cười và nói.

- Tả sư chỉ mới 57 tuổi, ngươi lại là một võ sư, cách tuổi già còn rất xa.

Tần Tử Lăng trả lời.

- Ha ha, ngươi không cần an ủi ta, sinh lão bệnh tử, đó là quy luật tự nhiên. Người có khí huyết đỉnh phong thường đạt đến ba mươi tuổi, sau đó sức mạnh sẽ dần giảm đi, trừ khi đã đột phá đến cảnh giới luyện cốt.

Tả Nhạc nói.

- Cốt tủy có thể tạo ra huyết công năng, cho phép đột phá cực hạn khí huyết đỉnh phong và tiếp tục tăng lên. Tuy nhiên, trước ba mươi tuổi, để đột phá đến cảnh giới kình lực không chỉ dựa vào việc ăn uống các loại dược vật để tăng cường, mà còn phải duy trì khí huyết đỉnh phong một cách miễn cưỡng.

- Tuy nhiên, tuổi tác không chừa cho ai, việc duy trì khí huyết đỉnh phong bằng các phương pháp bên ngoài không thể kéo dài mãi. Theo sự hiểu biết về số mệnh của con người, tình hình của ta ngày càng sa sút, không còn cách nào khác để so sánh với những võ sư trẻ tuổi.

Tả Nhạc nói với vẻ mặt cô đơn.

- Tả sư, chúng ta có thể vào trong và trò chuyện được không?

Tần Tử Lăng trở nên nghiêm túc và đề nghị.

Tả Nhạc nhìn nghi hoặc nhìn Tần Tử Lăng và gật đầu, sau đó quay người vào phòng.

Tần Tử Lăng tiến vào phòng cùng Tả Nhạc, tự nhiên đóng cửa lại

- Ngươi có chuyện gì quan trọng cần nói sao? Cứ nói đi…

Tả Nhạc nghiêm túc nói với biểu tình nghiêm trọng.

Tần Tử Lăng lấy ra một lọ thuốc và giới thiệu cho Tả Nhạc:

- Đây là một lọ thuốc ta tìm thấy trong lúc đi săn.

Tả Nhạc nhìn vào lọ thuốc, đây chính là Cửu Chuyển Huyết Nguyên Đan, một loại thuốc mà Tần Tử Lăng đã lấy từ thi thể của Công Dương Mộc.

Tuy nhiên, quá trình lấy thuốc này đã rất nguy hiểm và phức tạp, và Tần Tử Lăng không thể tiết lộ chi tiết về nó.

Tả Nhạc nhìn chằm chằm vào đan hương nồng đậm và khí huyết năng lượng phát ra từ lọ thuốc vừa mở.

Cảm giác khí huyết trong cơ thể hắn trỗi dậy mạnh mẽ và như muốn tạo ra một cơn sóng thần.

- Đây là loại đan dược gì vậy?

Tả Nhạc tỏ ra kinh ngạc, trạng thái tâm lý của hắn bắt đầu thay đổi.

- Từ từ thảnh thơi quan sát, ngươi sẽ hiểu rõ hơn.

Tần Tử Lăng nói với vẻ mặt bình tĩnh.

Tả Nhạc thở sâu một hơi, sau đó cảm nhận một chút.

Có hai viên thuốc, trên mỗi viên đều có chín đường vân viết bằng máu, huyết văn động, và từng âm thanh của các sinh vật kỳ dị bên trong vụt chạy và kêu la đầy sợ hãi.

Tả Nhạc nhìn chằm chằm vào những dòng chữ huyết văn, trí óc chuyển động nhanh chóng, và đột nhiên trong đầu hắn ta xuất hiện một tia sáng chói mắt, như là một cơn sấm sét xé toạc bầu trời đêm.

Toàn thân Tả Nhạc rung động, hắn hét lên:

- Đây là Cửu Chuyển. . .

Khi nói đến đây, Tả Nhạc vừa nghĩ tới một điều gì đó, vội vàng im lặng, sau đó đi tới cửa sổ và nhìn ra ngoài một lúc, một lúc sau mới quay trở lại phòng.

- Có người nói rằng loại thuốc này có thể tăng cường sức mạnh của huyết khí và xương cốt, là một loại bí dược giúp võ sư đột phá. Tuy nhiên, khả năng thành công trong việc đột phá là rất thấp, và sau khi đạt được đột phá, không còn hy vọng để tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn trong võ đạo. Điều đó chỉ đúng đối với những người đột phá từ cảnh giới hóa kình lên luyện cốt.

Tần Tử Lăng nói nhẹ nhàng:

- Hiện tại, ngươi đã là một võ sư, am hiểu về võ đạo của ngươi cũng rất sâu. Nghĩ đến việc có loại thuốc này để hỗ trợ, đột phá cảnh giới có lẽ không còn là vấn đề lớn. Chỉ là chúng ta không biết tác dụng phụ là gì, và liệu con đường võ đạo sau này có bị hạn chế hay không, ta không rõ lắm.

Tả Nhạc ngạc nhiên hỏi:

- Ngươi có ý gì? Thuốc này dành cho ta sao?

Mặc dù Tả Nhạc đã đoán đúng ý đồ của Tần Tử Lăng, nhưng khi nghe điều này, hắn vẫn bị sốc đến tột đỉnh.

- Cửu Chuyển Huyết Nguyên Tráng Cốt Bí Đan, đó là bí dược mà nhiều võ sư của các môn phái khao khát có được. Về tác dụng phụ, ai còn quan tâm đến nó nữa.

Vì không có bí dược này, họ không bao giờ có hy vọng để đột phá!

- Đúng vậy! Nếu ngươi có thể đột phá chỉ với một viên đan, thì ta sẽ để lại một viên cho Trịnh sư huynh. Có sự hỗ trợ từ Trịnh sư huynh, ngươi cũng có thể nhẹ nhõm một chút trong tương lai,“ Tần Tử Lăng nói.

Tả Nhạc nghe như vậy, đã há hốc mồm và mất nửa ngày mới tỉnh dậy. Hỏi:

- Vậy ngươi thì sao?

- Ta không cần phải dùng bí dược đó.

- Dựa vào thiên phú của ngươi, vượt qua cửa ải ngưng kình không cần sử dụng bí dược cao cấp như vậy, chỉ cần một con dị thú nhất phẩm là đủ rồi. Nhưng nếu muốn vào cảnh giới luyện cốt, nhất định phải có bí dược này.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)