Người nam tử trung niên này tên là Bàng Kỳ Phong, là em trai của Bàng Kỳ Vi và cũng là võ sư hóa kình.
- Tốt! Hiện tại chúng ta hãy bọn chúng vui mừng một chút, cho chúng mất cảnh giác. Ta sẽ điều tra sự tình của tam đại gia tộc, cùng với tin tức của Chính Cơ. Chờ Bàng Thiên Bằng trở về, chúng ta sẽ làm sạch bọn họ.
Lâm Thiên Thụy lộ ra ánh mắt đầy tâm địa xấu xa.
. . .
Đảo mắt, đã là tháng tư.
Không khí trở nên ấm áp hơn khiến cho Ô Dương Sơn trở nên thú vị hơn. Các ngọn núi cao vươn lên trời, tràn đầy cây cối và hoa dại, với nhiều loại quả chín mọng, tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp.
Tuy nơi này là khu vực nguy hiểm nhất của Phương Sóc Thành, vậy nên cảnh tượng xinh đẹp này chỉ có rất ít người có thể chiêm ngưỡng.
Cảnh đẹp của những ngọn núi và hang động.
Tần Tử Lăng chậm rãi mở mắt, trên gương mặt tràn đầy sự phấn khởi.
- Ta đã có thể tập trung tâm trí để đồng thời thực hiện hai loại công pháp. Ta đã tách mộc linh khí và thủy linh khí ra khỏi nhau, điều chỉnh chúng theo nhịp điệu khác nhau trong các kinh mạch và cơ quan khác nhau. Điều này là điều ta đã dự tính từ trước, nhưng ta không ngờ rằng việc thực hiện các phương pháp này lại đạt đến mức độ tinh vi như vậy. Lực lượng bên trong cơ thể của ta đã được nâng cao, và thần hồn ta đã chạm tới cánh cửa phân thần.
- Chỉ cần ta có thể thật sự khám phá được sự huyền diệu của phân thần, và tạo ra một tâm niệm khác để khóa chặt hồn ấn trên Đồng Thi, khi đó ta có thể thực sự điều khiển Đồng Thi như một phân thân của mình. Việc săn giết dị thú sẽ trở nên dễ dàng hơn.
- Về phần tu luyện Hắc Xà Huyền Thủy Quyết lại gặp khó khăn và có tiến độ rất chậm, có lẽ ta nên Tiêu Thiến trợ giúp tìm kiếp Hắc Dực Huyền Thủy Cò và linh dược. Khi Hắc Xà Huyền Thủy Quyết cũng đạt đến cảnh giới chân lực, việc vận chuyển cả hai loại công pháp cùng một lúc sẽ giúp ta hiểu và vận dụng cảnh giới phân thần dễ hơn, vì việc nhất tâm nhị dụng cũng như là phân thần.
Trong lòng, Tần Tử Lăng quyết định rời khỏi sơn động.
Ngày hôm sau, trong khu vườn sau Sơn Dã Tố Cư, hoa đua nở, chim hót ca, giả sơn lưu thủy chảy róc rách.
Bên ngoài, mọi người tấp nập và ồn ào, tạo nên một thế giới sầm uất so với cảnh tĩnh lặng trong sơn động.
Trong đình, Tiêu Thiến và Tần Tử Lăng ngồi cùng uống trà.
Tiêu Thiến mặc áo vàng nhạt và quần lụa mỏng, buộc một dây ngọc thạch ở hông làm đai lưng.
Một búi tóc đen được buộc nép gọn phía sau lưng.
Hạ Nghiên, người mặc áo trắng và đứng trên cao, đang pha trà.
- Hạ Nghiên, ta chưa kịp chúc mừng ngươi trở thành võ sư. Mau ngồi xuống uống với ta một ly.
Tần Tử Lăng nói với Hạ Nghiên, người thân tín nhất của Tiêu Thiến. Sau khi Tiêu Thiến trở thành đại trưởng lão của gia tộc, đã sử dụng quyền lực để giúp Hạ Nghiên có được một con thú dị phẩm để tiến bổ. Vài ngày trước đó, Hạ Nghiên đã thành công trong việc ngưng luyện và trở thành một võ sư ngưng kình.
- Xin cám ơn Tần tiên sinh. Nô tỳ có thể đạt được ngày hôm nay nhờ có sự giúp đỡ của Tần tiên sinh. Nô tỳ xin mời ngài một ly.
Hạ Nghiên nhún vai nhẹ nhàng nói.
- Ha ha, vậy thì xin được nhận lời.
Tần Tử Lăng gặp cử chỉ khiêm tốn của Hạ Nghiên và không miễn cưỡng nàng.
Hắn nâng ly trà lên và ra hiệu cho Hạ Nghiên, nàng nhanh chóng lấy chén trà và đưa lên, sau đó uống hết một hơi.
Tiêu Thiến phía trên nhìn hai người kẻ dâng trà người nhận ra thì mỉm cười. Sau khi Tần Tử Lăng đặt ly trà xuống, Tiêu Thiến lấy một cuốn sách và đưa cho hắn, nói:
- Đây là bản sao phương pháp tu luyện Điệp Lãng Kình. Tuy không phải bản gốc, nhưng bản sao này không có gì khác so với bản gốc, hơn nữa bản gốc đã về tay của Ngu gia chủ.
- Từ Gia Bảo thuộc về Tiêu gia, các quyền lợi khác cũng phải được nhượng lại.
Tần Tử Lăng gật đầu nói và thu hồi cuốn Điệp Lãng Công.
Điệp Lãng Kình này là biến tấu của Bích Ba Chưởng Pháp.
Tần Tử Lăng tự nhiên muốn nghiên cứu và xem liệu có thể sử dụng kết hợp với Hàn Thiết Chưởng của mình hay không.
- Quả thực, trong quá trình khám phá Từ Gia Bảo, ta đã tìm thấy nhiều tài sản. Tại quận thành, tất cả các tòa nhà và cửa hàng đều thuộc sở hữu của Từ gia. Hơn nữa, ở huyện Cái Thông, có dược sơn và khu mỏ được Từ gia kiểm soát. Từ Gia Bảo còn có nhiều vũ khí như cung nỏ khải giáp và tư binh được huấn luyện trong nhiều năm, tất cả đều thuộc sở hữu của Ngu và Lữ gia cùng với Quản Câu Phủ.
- Không hổ là đại tiểu thư xuất sắc của Tiêu gia, làm việc mau lẹ như vậy.
Tần Tử Lăng nghe vậy rất vui mừng, giơ ngón tay cái lên tán thành.
- Tần đại ca, đừng chế giễu ta, việc ngươi nhận Thiệu Nga làm nô tỳ, ta còn chưa nghĩ đến việc đó, làm sao có thể so với ngươi?
Tiêu Thiến liếc mắt trắng Tần Tử Lăng và nói.
- Ta ưu tú như vậy sao, thật sự là không cảm nhận được?!
Tần Tử Lăng sờ sờ khuôn mặt của mình và nói.
Tiêu Thiến đã hiểu một chút tính cách của Tần Tử Lăng, nhìn hắn một cái và không tiếp tục nói, mà lại quay lại đề tài trước đó:
- Còn về Hắc Dực Huyền Thủy Cò, ngươi dự định xử lý như thế nào? Trước tiên, ta giúp ngươi nuôi chúng, nếu ngươi muốn giết để sử dụng, ta sẽ giúp ngươi thực hiện, hoặc có thể giúp ngươi xây trang viên để nuôi chúng?
- Trước tiên ngươi cứ nuôi chúng đi, bây giờ ta cần hai con Hắc Dực Huyền Thủy Cò, ngươi cứ giết hai con rồi mang đến đây giao cho ta.
Tần Tử Lăng trả lời một cách hùng hồn.
- Hiện tại Tiêu gia đã chiếm quyền kiểm soát Từ Gia Bảo, và chúng ta muốn mở rộng vùng lãnh thổ ở bên ngoài tây thành. Có Tiêu gia làm hậu thuẫn, Tần đại ca hoàn toàn có thể xây dựng một trang viên ở bên ngoài tây thành. Điều này sẽ rất thuận tiện, bất kể là để nuôi dưỡng dị thú hay đào tạo nhân mã.
- Nếu ngại lộ mặt, ngươi hoàn toàn có thể để Thiệu Nga hoặc những người khác ra mặt xử lý. Chỉ cần ta đứng ra chống lưng, ta cam đoan sẽ không ai dám dòm ngó vào trang viên của ngươi.
Tiêu Thiến đề nghị.
Tần Tử Lăng nghe vậy có chút xao lạc, nhưng sau đó suy nghĩ lại, hiện tại người Tần gia quá ít, và tình hình tại Từ Gia Bảo vẫn chưa ổn định sau một tháng. Phong ba chưa yên, đặc biệt là Lâm gia đã gánh chịu tổn thất là Lâm Kinh Nhạc và Lâm Chính Cơ đều bị giết, bây giờ mà lộ ra một chút, rất dễ bị người khác chú ý.
- Hiện tại nếu Thiệu Nga ra mặt quản lý một trang viên, có thể gây chú ý từ Lâm gia và gây phiền toái không đáng có.
- Việc này ta sẽ xem xét lại sau, ngươi không cần lo lắng.
Tần Tử Lăng suy nghĩ một lúc và quyết định thận trọng hơn.
Ngược lại, hắn có thể nhờ Tiêu Thiến một chsut, không cần vội vàng tự lực cánh sinh.
Sau khi nói xong, Tần Tử Lăng đưa một tờ giấy và nói:
- Có những vật phẩm này, ngươi giúp ta xem xét xem có cách nào để mua chúng không?
Tiêu Thiến nhận tờ giấy và đọc kỹ từ đầu đến cuối, khuôn mặt của nàng lộ ra một vẻ suy tư rồi nóii:
- Phương Sóc Thành chỉ là một trong những quận nhỏ nhất ở Tây Vân Châu, có nhiều núi, địa hình khắc nghiệt. Ngoài nơi nguy hiểm nhất là Ô Dương Sơn, rất ít nơi ở đây sản xuất linh dược và không có danh sơn mang linh khí.
- Vì vậy, từ xa xưa đến nay, gần như không có đạo môn nào thành lập tông phái hoặc đạo tràng tại Phương Sóc Thành. Cũng rất ít thuật sĩ luyện khí hoạt động ở đây.
- Do đó, việc tìm linh dược ở Phương Sóc Thành cho các thuật sĩ luyện khí là rất hiếm, chỉ xảy ra trong những trường hợp tình cờ hoặc thông qua giao dịch với các quận khác.
- Tần đại ca, ta có thể giúp ngươi lấy một ít trong số những vật này. Nhưng những vật khác tạm thời tôi không có biện pháp. Tuy nhiên, Tiêu gia có một thương đội đã đi đến Thanh Hà Quận từ rất lâu.
- Thanh Hà Quận là quận lớn nhất trong Tây Vân Châu. Quận này có các phái luyện khí và cũng có thuật sĩ luyện khí hoạt động trong thế tục. Người ta nói rằng ở Thanh Hà Quận có các cửa hàng bán những vật phẩm này.
- Khi đến đó, chúng ta có thể yêu cầu đại bá của ta để đi hỏi thăm và xem có thể mua những vật này hay không. Tuy nhiên, vì đây không phải là địa bàn của Tiêu gia, nên có thể giá cả sẽ không rẻ.
Tần Tử Lăng nghe vậy, mặc dù có chút thất vọng, nhưng đây vẫn trong dự đoán của hắn.
Hắn gật đầu và nói:
- Không cần vội, với thương đội đang ra ngoài kia, có thể nhờ bọn họ tìm xem linh vụ mễ. Những vật khác có thể đợi sau khi ta đến Thanh Hà Quận rồi tính.