Trên cơ thể không có bất kỳ nhẫn trữ vật nào, điều này khiến Tần Tử Lăng cảm thấy bất ngờ. Đồng thời, hắn cũng nhận ra rằng nhẫn trữ vật đối với một luyện khí sư ở cấp độ này là những vật vô cùng quý báu.
- Tại sao trên người lại không có nhẫn trữ vật?
Tần Tử Lăng cảm thấy thất vọng. Ngoại trừ Lục Cưu Châu: một pháp khí đáng giá, không có vật phẩm nào khác trên người Bạch Tu Tề đáng chú ý.
Tuy nhiên, Tần Tử Lăng đột nhiên nhìn thấy một mảnh da rất giống vật phẩm trên lưng hắn, nhưng da này đã bị tách ra khỏi cơ thể Bạch Tu Tề.
Nếu không phải máu tươi của hắn đã bị hút khô, nó có lẽ đã rơi xuống.
- Thế giới này thực sự kỳ diệu. Mảnh da này không chỉ mềm dẻo mà còn khó bị xé rách, và nó trông rất giống với làn da thật của Bạch Tu Tề.
Tần Tử Lăng ngưỡng mộ và tiếp tục khám phá mảnh da mềm dai trước mặt.
- Hắc Xà Huyền Thủy Quyết!
Tần Tử Lăng không khỏi hào hứng.
Ban đầu, hắn được nghe rằng ngũ vị linh căn của hắn không phù hợp với việc luyện khí.
Nhưng kết quả là trong vòng ba tháng, hắn đã thành công tu luyện và hấp thu được mộc linh căn bên trong đan điền.
Việc tiến nhập cảnh giới chân lực trong ba tháng mà không cần sử dụng bất kỳ linh đan hay diệu dược nào thực sự đáng kinh ngạc.
Tần Tử Lăng không biết nhiều về luyện khí giới, nhưng hắn có thể đoán rằng tốc độ này thực sự đáng nể.
Điều này cho thấy thần niệm mạnh mẽ của Tần Tử Lăng có thể đột phá tính đặc thù của luyện khí sư.
Quan trọng nhất, hắn là ngũ vị tạp căn, vì vậy hắn có thể tu luyện ra bất kỳ hệ chân lực nào khác chỉ cần có công pháp tu hành phù hợp.
Tuy nhiên, các công pháp luyện khí đều thuộc về các môn phái hoặc gia tộc luyện khí, được truyền bí mật và rất ít lưu truyền đến dân gian.
Để tu hành, thường phải gia nhập môn phái hoặc sinh ra trong một gia tộc luyện khí.
Không giống với công pháp võ đạo, ngoài các công pháp độc môn bên trong môn phái hoặc công pháp của gia tộc, có rất nhiều công pháp võ công được truyền lưu rộng rãi khắp nơi.
Chỉ cần có đủ tiền, người ta thường có thể học được.
Ví dụ như Hàn Thiết Chưởng, mặc dù nó được truyền lưu tương đối rộng rãi, tại Đại Tề Quốc có nhiều võ quán cũng dạy Hàn Thiết Chưởng.
Tuy nhiên để mở một võ quán, ít nhất phải là võ sư, nhưng thường mỗi võ quán đều có thêm bí dược độc môn hay tiểu kỹ.
Tần Tử Lăng đã thành công tu luyện một luồng chân khí và bước vào cảnh giới chân lực, nhưng bước tiếp theo cần làm gì thì hắn lại không biết.
May mà gặp Bạch Tu Đề, như buồn ngủ gặp chiếu manh.
- Tại sao Bạch Tu Tề lại tu luyện công pháp mộc hệ khi hắn đã có kỹ công pháp thủy hệ? Nhưng cũng không cần quan tâm quá nhiều. Dù sao, đây cũng là một món hời với ta, ha ha.
Tần Tử Lăng suy nghĩ trong lòng và bắt đầu cẩn thận nghiên cứu “Hắc Xà Huyền Thủy Quyết“.
“Hắc Xà Huyền Thủy Quyết” khác biệt hoàn toàn so với Bích Mộc Trường Thanh Công trong việc điều hòa và vận hành khí tức.
Cả hai đều sử dụng linh khí thiên địa để vận chuyển trong hệ thống kinh mạch cơ bản.
Tuy nhiên, ở giai đoạn cuối cùng, Bích Mộc Trường Thanh Công khi thông khí, ngoài mộc linh khí còn lẫn một vài hệ linh khí khác, đi qua các mạch Túc Quyết Âm Can và Túc Thiếu Dương Đảm, lặp đi lặp lại cho đến khi trở thành chân khí thuần túy và tích lũy trong đan điền.
Trong khi đó, “Hắc Xà Huyền Thủy Quyết” tách ra thủy linh khí, đi qua các mạch Túc Thiếu Âm Thận, Thái Dương Bàng Quang và Túc Dương Minh Vị, lặp đi lặp lại trong ba đường kinh mạch này, cuối cùng trở thành thủy chân khí thuần túy và chất chứa trong đan điền.
Bởi vậy, việc càng có nhiều linh căn chưa hẳn đã là một chuyện tốt.
Mỗi loại linh khí có phương thức vận chuyển và lưu thông riêng, thậm chí đi qua các kinh mạch khí tạng khác nhau.
Trừ khi chia ra và tu luyện theo từng đoạn thời gian khác nhau, nếu chỉ tu luyện tại một chỗ, chỉ dựa vào hai loại linh khí Ngũ Hành, hầu hết mọi người sẽ mất kiểm soát và rơi vào trạng thái nhập ma.
Vì vậy, tốt nhất là chỉ có một loại linh căn.
Từ khi bắt đầu, tập trung vào tương tác với một loại linh khí Ngũ Hành, thu lấy loại linh khí này sẽ có nhiều ưu thế hơn so với các loại linh khí thuộc tính khác, không chỉ ở mặt số lượng mà còn trong việc phân rõ và sử dụng.
Tuy nhiên, linh căn không làm thay đổi tổng sản lượng linh khí Ngũ Hành thu lấy.
Nếu có thể tập trung hai loại đạo pháp để tu luyện cùng một lúc, thì cũng có thể.
Nếu không thể tập trung như vậy, chỉ có thể tu luyện một loại, và tốc độ tu luyện sẽ chậm hơn so với khi chỉ có một loại linh căn duy nhất.
Mà kém hơn tam linh căn, là tứ linh căn cùng ngũ linh căn do có linh khí Ngũ Hành quá đa dạng và phức tạp, không có sức mạnh tinh thần mạnh mẽ, thì không thể phân rõ và sử dụng đầy đủ, chưa kể đến việc tu luyện.
Tuy nhiên, đây không phải hoàn toàn đúng.
Theo lý thuyết, Tần Tử Lăng cho rằng, dựa vào sức mạnh tinh thần mạnh mẽ và tập trung tuyệt đối, có thể đa dụng và phá vỡ giới hạn luyện khí liên quan đến linh căn ngũ.
Nhưng nếu tổng sản lượng linh khí Ngũ Hành thu lấy như người tu hành khác, thì khi tu luyện sẽ phải chia đều cho mỗi loại linh khí Ngũ Hành, mỗi lần thu lấy chỉ đạt được lượng mộc linh khí tương đương với một phần năm so với người có nhất linh căn.
Vì vậy, tại sao Tần Tử Lăng lại tu luyện nhanh đến vậy, chỉ trong ba tháng đã đột phá đến cảnh giới chân lực? Ngoài việc tôi thao túng linh căn mạnh hơn người khác, tôi còn có tốc độ thu lấy khí thiên địa nhanh hơn người khác, có nghĩa là tôi có tổng sản lượng lớn, chia đều và hấp thụ. Mỗi loại linh khí Ngũ Hành có tổng sản lượng không hề ít.
- Ha ha, có vẻ như ta thật sự là có thiên phú dị bẩm khi luyện khí! Đạo cô, ngươi chờ đấy! Dám cưỡng ép xóa đi trí nhớ người thân của ta, đợi một ngày lão tử leo lên Cửu Huyền Sơn. Khi đó, ta sẽ để ngươi trải nghiệm Ngũ Hành Pháp Thuật! Ngươi chắc chẳng ngờ rằng, ta là một thiên tài luyện khí, ngũ vị tạp căn thì như thế nào?
Tần Tử Lăng nghĩ đến đây, trong lòng rất hứng khởi.
Tuy nhiên, rất nhanh chóng, Tần Tử Lăng lại trở nên bình tĩnh.
Khi nói đến việc tu luyện, Tần Tử Lăng vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm.
Khả năng tập trung tuyệt đối cùng việc sử dụng ba, bốn, năm loại linh khí một cách rõ ràng, liệu những thứ này có thể tăng tốc độ tu luyện?
Cuối cùng, hắn cần phải trải qua mới biết.
- Phải cẩn thận và kiên nhẫn để có thể tu luyện hai loại công pháp cùng một lúc. Thay vì vội vàng, ta sẽ tách riêng ra tu luyện Hắc Xà Huyền Thủy Quyết trước, chờ đến khi ta thạo hoàn toàn Hắc Xà Huyền Thủy Quyết, sau đó mới thử nghiệm tu luyện hai loại công pháp cùng lúc.
Ánh mắt của Tần Tử Lăng trở nên tỉnh táo, sau đó cẩn thận nghiên cứu “Hắc Xà Huyền Thủy Quyết” một lần nữa, rồi đặt nó vào nhẫn trữ vật, ngồi thẳng và bắt đầu tu luyện “Hắc Xà Huyền Thủy Quyết“.
“Hắc Xà Huyền Thủy Quyết” có phương pháp nhập môn tương tự như “Bích Mộc Trường Thanh Công”, chỉ khác nhau là Tần Tử Lăng lại nhập môn một lần nữa, bắt đầu phân ly thủy linh khí. Sau đó, hắn thông mạch ở Túc Thiếu Âm Thận kinh, Thái Dương Bàng Quang kinh và Túc Dương Minh Vị kinh, vận chuyển linh khí qua thận và bàng quang, liên tục lặp lại quá trình này.
Theo phương pháp vận chuyển, thủy linh khí bên trong ba đường kinh mạch ngày càng tăng lên, điều này diễn ra thông qua quá trình không ngừng vận chuyển và ngưng luyện.
Thận và bàng quang được tẩm bổ bởi thủy linh khí, và một sự biến đổi nhỏ bắt đầu xuất hiện, tạo ra một sức sống rực rỡ và mạnh mẽ.
Ngân sắc hiện lên bên trong kinh mạch.
Bên ngoài căn phòng, tiếng luyện võ của Lưu Tiểu Cường vọng lên, cùng với một chút tiếng bước chân nhộn nhịp.
Tần Tử Lăng vui mừng nhìn về phía trước.
- Hắc Xà Huyền Thủy Quyết vượt trội so với Bích Mộc Trường Thanh Công ở nhiều mặt, phương pháp vận khí càng thêm kỳ diệu. Nếu không có tinh thần mạnh mẽ của ta và khả năng điều khiển tinh khí chính xác, có lẽ sẽ tốn rất nhiều thời gian mới có thể nắm bắt được phương pháp này.
- Tuy nhiên, phương pháp vận khí này dường như có hiệu quả hơn trong việc thuần hóa và ngưng luyện linh khí. Có lẽ chỉ trong hai tháng, ta có thể có được chân khí và trở thành một luyện khí sư hệ thủy.
Tần Tử Lăng đứng dậy và đi ra khỏi phòng.
- Công tử!
Một giọng nói vang lên.
- Công tử!
Một giọng khác trả lời.
Gặp Tần Tử Lăng mở cửa ra đi, Lưu Tiểu Cường ngừng luyện võ và chào hỏi.
Bên cạnh hắn còn có hai phụ nữ trẻ tuổi, một người trông khoảng ba mươi tuổi và một người khác chỉ mới mười ba, mười bốn tuổi, cả hai đều có vẻ ngoại hình thanh tú.
Hai người này tên là Đỗ Hồng Mai và Đậu Lăng Vi, họ là cặp mẹ con.
Trong thế giới này, việc phụ nữ sinh con ở độ tuổi mười bảy hoặc mười tám là điều bình thường.
Hai mẹ con này đã chạy trốn đến Phương Sóc Thành vì phu quân của nàng đã chết lạnh khi ở tây thành, nàng đến đây là di cư cũng như là tìm nơi chôn cất thi thể phu quân của mình.
Với không có nam nhân trong nhà, họ trở thành đối tượng dễ bị chú ý của đám công tử gia.
Vào ngày hai mươi tám tháng giêng, khi Tần Tử Lăng trở về nhà, hắn nhìn thấy ba người đàn ông mặc quần áo màu lam đang cố gắng ức hiếp hai mẹ con này.
Đỗ Hồng Mai bị tên nam nhân kia đè lên cơ thể của mình, khiến Tần Tử Lăng rất giận dữ và ngay lập tức kết thúc tính mạng của ba người đàn ông đó.
Sau khi Đỗ Hồng Mai thấy Tần Tử Lăng giết những người đàn ông đó, họ rất sợ hãi, nhưng cũng nhanh chóng nhận ra rằng họ đã gặp một người tốt bụng.
Hai người vội quỳ xuống trước Tần Tử Lăng, cầu xin hắn nhận nuôi.
Tần Tử Lăng cảm thông với Đỗ Hồng Mai và con của nàng, nhìn thấy họ có vẻ khiêm tốn và hiền lành.
Nhớ đến Ấn Nhiễm Nguyệt đã bị bắt đi, trong nhà lại đang cần người để giúp đỡ và chăm sóc mẹ, Tần Tử Lăng quyết định chôn cất chồng của Đỗ Hồng Mai và nhận cả hai mẹ con làm người hầu trong nhà.
- Ừm, chào buổi sáng!
Tần Tử Lăng cười nhẹ và gật đầu chào ba người, chuẩn bị đi thỉnh an cho mẫu thân, mở cửa phòng thư bên cạnh.
- Công tuwr, chào buổi sáng!
Thiệu Nga đã mặc trang phục cũng đi ra, cúi đầu nói nhẹ.
Lưu Tiểu Cường bỗng thấy tâm hồn rạo rực khi nhìn thấy Thiệu Nga, nhìn vào khuôn mặt của nàng, lòng hắn lại đập mạnh, vội vàng dời ánh mắt và hỏi:
- Công tử, đây là ai?
- Nàng là Thiệu Nga. Trước tiên, ta sẽ dẫn ngươi đi thỉnh an mẫu thân ta, sau đó sẽ quay lại để giới thiệu cho các ngươi biết nhau.
Tần Tử Lăng mỉm cười trả lời, sau đó quay gương mặt của mình về phía Thiệu Nga và nói:
- Theo ta.
Thôi Thị đã cùng Tần Tử Lăng học “Bích Mộc Trường Thanh Công”, sau khi luyện, nàng trở nên mê mẩn luyện khí và dưỡng sinh.
Với sự giàu có hiện tại trong nhà, nàng không còn phải làm công việc dệt vải như trước, mà thay vào đó, nàng tập trung vào luyện khí trong phòng của mình.
Khi nghe tiếng gõ cửa, Thôi Thị dừng việc tu luyện, nhanh chóng tiến đến mở cửa.