Hợp Đạo

Chương 165: Truy sát

Chương Trước Chương Tiếp

- Tiêu gia đại tiểu thư? Tiêu Liễu?

Từ Nguyên Tiêu và Lâm Kinh Nhạc đến lúc này đều có sắc mặt biến đổi, thể hiện sự kinh ngạc ngoài ý muốn.

- Ha ha, tại sao lại là Tiêu Liễu? Đó chính là Tiêu Thiến, thiên tài đại tiểu thư của Tiêu gia! Thật bất ngờ, không ai nghĩ rằng sau thời gian im hơi lặng tiếng, Tiêu Thiến lại tái xuất giang hồ, đột phá đến hóa kình.

Bạch Tu Tề nói.

- Tiêu Thiến!

Từ Nguyên Võ và Lâm Kinh Nhạc đều không khỏi ngạc nhiên.

Khi nhận ra sự kinh ngạc ngoài ý muốn, Từ Nguyên Võ và Lâm Kinh Nhạc trở nên nặng trĩu trong lòng.

Khi nghĩ đến việc Tiêu Thiến đã khôi phục thực lực, không những thế còn đột phá, nhưng những chuyện này đều được nàng giấu kín.

Nếu để Tiêu Thiến tiếp tục phát triển và trưởng thành, Tiêu gia sẽ chắc chắn có một đại võ sư luyện cốt, với thiên phú của nàng, tuổi tác và đáu pháp thuật, chỉ trừ Bàng Kỳ Vi, không ai có thể trở thành đối thủ của nàng ở Phương Sóc Thành.

- Bạch đại nhân, lần này làm phiền ngươi rồi!

Lâm Kinh Nhạc nhanh chóng nói với Bạch Tu Tề dưới màn đêm đen.

- Đâu có, đâu có! Ta chỉ đứng đây ngăn việc nàng ta chạy trốn mà thôi, việc đánh giết là của các ngươi, đợi nàng ta kiệt lực, hãy giao lại cho ta.

- Ha hả, một nữ võ sư trẻ tuổi như nàng ta, xinh đẹp như vậy, ta Bạch Tu Tề đã sống đến tuổi lớn như vậy mà chưa từng gặp qua. Thật đáng kinh ngạc.

Tiếng âm tà của Bạch Tu Tề truyền đến từ khu rừng tối tăm.

- Muốn chết!

Bạch Tu Tề chưa kịp nói hết câu, một âm thanh lạnh lẽo vang lên, Tiêu Thiến bất ngờ bay lên cao như một con chim, hướng đến nguồn âm thanh đó để tấn công.

Tốc độ của Tiêu Thiến vẫn nhanh hơn trước đó.

- Lịch!

Một âm thanh hủy diệt xuyên qua bầu trời đêm,Lục Cưu Châu biến thành hư ảnh của một con thú với cánh rộng, hướng Tiêu Thiến tấn công.

Cánh của con thú lay động, mỗi chiếc cánh lục quang biến thành mũi tên ánh sáng màu xanh lục, phóng về phía Tiêu Thiến, phủ kín không gian xung quanh nàng.

- Phá!

Tiêu Thiến đứng trên không trung, vùng lên với một đòn đánh mạnh mẽ.

Ở dưới cánh tay màu đen, che phủ bởi một tầng vảy màu xanh, năng lượng và kình lực đều nổi lên.

Hư ảnh hai chiếc cánh rồng to lớn xuất hiện.

Hư ảnh của long trảo cũng được vẫy gọi, tạo ra cơn lốc cuồng phong.

- Bành bành bành!

Mỗi tia lục quang biến thành mũi tên xanh biếc khi va chạm với long trảo, tạo ra những tiếng nổ vang vọng và biến mất trong đêm tối.

Trong một nháy mắt, hàng ngàn mũi tên xanh biếc đã gần như hoàn toàn biến mất, trong khi một long trảo khổng lồ xuyên thấu qua bầu trời đêm và đâm thẳng vào hư ảnh dị thú đang che phủ đầu nó.

- Lịch!

Hư ảnh dị thú phát ra một tiếng kêu lạnh lùng, trong một nháy mắt, nó tan vỡ và biến thành một hạt châu màu xanh lục, rồi nhanh chóng rút lui.

- Mau ngăn nàng ta lại!

Trên một thân cây trong rừng, một hình ảnh xuất hiện từ bên dưới, vang lên tiếng kêu cực kỳ ám ảnh, rồi biến mất trong bóng tối của rừng.

Tiêu Thiến nhìn xuyên qua áo choàng và nhìn thấy hình ảnh quỷ mị ánh sáng lấp lóe, quyết tâm tiếp tục tấn công.

Sau đó, hai đợt kình lực từ phía sau đột nhập vào cơ thể nàng, tạo ra một đợt sóng mạnh mẽ, không ai có thể sánh được, như là đại dương tràn về, cùng với một đợt vô cùng lạnh lẽo, như một ngọn núi băng đè xuống.

Trong khi hai đợt kình lực đang tấn công từ bên ngoài, ba đợt kình lực khác cũng tiếp tục theo sát.

Tiêu Thiến không có lựa chọn, cơ thể run rẩy, một tay cầm thương, một tay nâng long trảo, đối mặt với ba đợt kình lực tấn công, nàng đẩy chúng ra xa bằng kình lực của mình.

Thình thịch! Thình thịch!

Một sự va chạm giữa bốn dòng năng lượng vô hình trên không trung đã xảy ra, tạo ra âm thanh vang dội và nổ mạnh.

Sóng xung kích đập vào xung quanh, làm cây cối lớn gãy đổ ngang ngược.

Từ Nguyên Võ và Lâm Kinh Nhạc nhanh chóng lùi về sau một khoảng cách khoảng 7- 8 mét, trong khi Tiêu Thiến chỉ lùi lại khoảng 4- 5 mét rồi đột ngột dừng lại.

Nàng quỳ xuống đất và nhanh như báo săn, nhảy lên và tấn công một cách không chút do dự, hướng thẳng vào Lâm Chính Cơ.

Từ Nguyên Võ và Lâm Kinh Nhạc đều biến sắc khi chứng kiến cảnh tượng này, mắt lấp lánh với vẻ kinh hãi không thể kìm nén.

Trước đó, Tiêu Thiến đã không dám sử dụng toàn bộ sức mạnh của Thanh Long Huyền Mộc Công, để tránh bại lộ thân phận.

Thay vào đó, nàng chỉ tập trung sức mạnh khí huyết việc che dấu kình lực, và chỉ sử dụng trường thương làm đại diện cho thanh long.

Từ Nguyên Võ và Lâm Kinh Nhạc trước đây chưa nhận ra thực lực thật của Tiêu Thiến, nhưng lúc này, họ mới nhận ra rằng Tiêu Thiến ra tay kinh khủng cỡ nào.

Điều nào làm cho bọn hắn đều ngạc nhiên không thôi.

Trường thương chạm vào trường kiếm của Lâm Chính Cơ, tạo ra những tia lửa vô chùng chói mắt.

Lâm Chính Cơ lâm vào tình trạng đuối sức và sau đó lui về phía sau, một dòng máu tươi chảy dọc khóe miệng.

Lâm Chính Cơ, một trong sáu cao thủ trẻ của Phương Sóc Thành, đã không thể ngăn cản được một chiêu của Tiêu Thiến, đặc biệt là sau khi nàng vừa ngăn cản được hai võ sư hóa kình mạnh mẽ.

Điều này cho thấy sức mạnh của Tiêu Thiến, với cả hai tay và hai chân, tất cả đều được sử dụng linh hoạt và mạnh mẽ.

- Giết!

Khi Lâm Chính Cơ lui về phía sau, Từ Bằng Tiến và Diễm Nga tấn công cùng lúc.

Trong lúc đó, Tiêu Thiến tận dụng cơ hội để truy sát Lâm Chính Cơ.

Không chỉ có một cú đánh trước đó, Tiêu Thiến tiếp tục tăng tốc và tiến gần hơn để ám sát.

Phương Sóc Thành, người có cơ hội lớn nhất trở thành đại võ sư luyện cốt, sẽ không còn nữa.

- Coong! Coong!

Tiêu Thiến dùng một tay cầm thương và một tay nâng long trảo, đẩy lùi Từ Bằng Tiến và Diễm Nga.

Sau khi Từ Bằng Tiến và Diễm Nga bị đẩy lui, Từ Nguyên Võ và Lâm Kinh Nhạc tiếp tục tấn công.

Lần này, hai người đã nhận ra sức mạnh đáng kinh ngạc của Tiêu Thiến và không tiếp tục va chạm trực tiếp với nàng nữa, mà thay vào đó, họ tận dụng kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm và sử dụng sự biến hóa của kình lực để đánh lướt qua Tiêu Thiến.

Trong khi đó, Lâm Chính Cơ và hai người khác vẫn giữ vị trí ở ngoại vi và sẵn sàng xuất kích khi cần thiết.

Hơn nữa, từ trong bóng tối, còn có Bạch Tu Đề đang âm thầm điều khiển Lục Cưu Châu.

Bạch Tu Tề là một luyện khí sư có uy tín và sức mạnh ở cảnh giới luyện khí.

Võ sư, theo tuổi tác, sẽ trải qua quá trình suy yếu với khí huyết giảm và khó có thể đột phá những cảnh giới sau.

Ngoại trừ kinh nghiệm chiến đấu già dặn, sức mạnh và sự bền bỉ của họ sẽ dần suy giảm.

Vì vậy, so với võ sư trẻ tuổi ở cùng cảnh giới, họ không thể sánh bằng về sức mạnh và lực bền bỉ.

Tuy nhiên, luyện khí sư và võ sư lại có sự khác biệt hoàn toàn.

Luyện khí sư hấp thu và sử dụng linh khí trong thiên địa, không chỉ dựa vào sức mạnh và khí huyết cá nhân.

Quá trình tu luyện của họ kéo dài và tích tụ chân lực càng lâu thì càng mạnh mẽ và tinh thuần, không bị ảnh hưởng bởi tuổi tác.

Mỗi lần Bạch Tu Đề đều tận dụng khoảng trống để điều khiển Lục Cưu Châu tấn công Tiêu Thiến.

Mỗi lần tấn công đều mang sức mạnh không thua kém võ sư hóa kình, làm cho Tiêu Thiến gặp khó khăn trong việc tự vệ.

Nhiều lần, Tiêu Thiến đã gần thành công trong việc tiêu diệt một đối thủ, nhưng lại thất bại trong nháy mắt khi Bạch Tu Tề tấn công đột ngột, khiến nàng không thể ngăn chặn kịp thời.

- Nếu không thể loại bỏ được Bạch Tu Tề, bọn chúng sẽ luôn cơ cơ hội để tránh chiêu, còn ta thì không có hội này. Bị vây khốn ở đây, sớm muộn ta sẽ kiệt lực mà ngã xuống.

Cảm thấy sức mạnh và khí huyết tiêu hao nhanh chóng, nàng nhanh chóng quyết định.

Bất ngờ tung người lên, một tay cầm trường thương, biến thành vô số hư ảnh trường thương, bao phủ quanh cơ thể nàng. Một tay sử dụng Thanh Long Thám Trảo, biến thành móng vuốt Thanh Long to lớn, gầm lên và tiêu diệt đối thủ trước mặt.

Thình thịch!

Lâm Kinh Nhạc trước mặt Tiêu Thiến bị tấn công mạnh và lui lại.

Tiêu Thiến, lợi dụng cơ hội, tiếp tục đi nhanh như chớp theo hướng của dòng suối Ô Dương.

Lịch!

Ngay lúc đó, Lục Cưu Châu trên trời biến thành một con quái vật kêu rít và phá vỡ đường đi của Tiêu Thiến.

- Cút!

Tiêu Thiến hét to, trường thương tấn công mạnh mẽ, một đòn đâm trực tiếp vào quái vật.

Tuy nhiên, Từ Nguyên Võ cùng nhóm của hắn đã tới và ngăn chặn lại.



Tần Tử Lăng vượt qua từng ngọn núi, và trong khi đi ra khỏi Ô Dương sơn mạch, hắn nghe thấy tiếng đánh nhau mờ nhạt từ xa.

- Ban đêm mà vẫn có người rảnh để đến đây chém giết sao?

Tần Tử Lăng lắc đầu, sau đó tiếp tục tiến hành hành trình của mình.

Thế đạo này, tò mò có thể giết chết con người, nhất là ở nơi như Ô Dương Sơn này, người đến chăc chắn không chỉ có bản lĩnh mà còn rất dũng cảm…

- Tiêu Thiến, ngươi nên buông tay chịu trói! Một luyện khí sư kết hợp với võ sư, sự kết hợp vô địch này, khác gì đang đối đầu với một đại võ sư luyện cốt đâu. Hơn nữa, ở nơi này, chúng ta có hai võ sư hóa kình và ba võ sư vận kình.

- Ngươi coi như đã rất mạnh mẽ, nhưng liệu ngươi có thể chống đỡ được bao lâu nữa?

Một giọng nói âm trầm vang lên trong đêm tối, truyền qua gió núi và vọng vào tai của Tần Tử Lăng.

- Bạch Tu Tề, ngươi nghĩ rằng chút pháp thuật này của ngươi có thể ảnh hưởng đến ta sao? Hôm nay ta có thể thất bại, nhưng ta không ngại hy sinh mạng sống. Ngươi nghĩ rằng đêm nay có bao nhiêu người có thể rời khỏi nơi này?

- Không có cách nào khác, nếu không giữ ngươi ở lại đây đêm nay, dựa trên sức mạnh của ngươi, một khi thoát khỏi, làm sao ta có thể yên tâm để ngủ? Vì vậy, chỉ có thể mời Từ thiếu bảo chủ và Lâm trưởng lão hy sinh!

Bạch Tu Tề tức giận đáp.

- Ngươi đúng là cáo già, đạo hữu chết, bần đạo không thể chết. Nhưng ngươi có nghĩ rằng ta sẽ làm theo ý ngươi không? Ta nghe nói khi luyện khí sư sử dụng phép lực, dị thú sẽ trở nên rất nhạy cảm.

Tiêu Thiến cười nhẹ nói.

- Ta biết ngươi muốn tiếp tục tiến vào Ô Dương Sơn và gây kinh động cho dị thú! Nhưng nơi này cách Ô Dương Sơn sâu còn rất xa, ngươi không có cơ hội đó đây!

Bạch Tu Tề nói.

- Đây không phải là điều mà ngươi quyết định được!

Tiêu Thiến cười lạnh một tiếng, toàn thân khí huyết kình lực bỗng nhiên bùng phát mạnh mẽ, vừa phá vỡ vòng vây, hướng sâu vào Ô Dương Sơn phóng đi.

Tuy nhiên, nhanh chóng lại bị những người như trước đó ngăn cản, tiếp tục rơi vào vòng vây.

- Từ thiếu bảo chủ, cây hồng luôn có quả mềm, đặc biệt là Từ Gia Bảo các ngươi đang đóng quân bên ngoài tây thành, ngươi có tin rằng, một khi Tiêu Thiến thoát khỏi, nàng sẽ tìm đến Từ Gia Bảo và tính toán sổ với các ngươi!

- Cho nên Từ thiếu bảo chủ, ngươi nên tung hết thực lực! Bằng không, khó lòng mà giữ lại nữ nhân này ở đây. Còn nữ nhân này sống hay chết, ta cũng không ngại.

Bạch Tu Tề lạnh lùng nói trong rừng rậm.

Từ Nguyên Võ biểu hiện một biểu tình âm thầm biến đổi, rồi nhanh chóng trở thành vẻ tàn nhẫn, nói:

- Được, nhưng ta cần một thời gian để tích kình lực, mới có thể phát huy sức mạnh của Điệp Lãng Kình.

- Không sao, ta sẽ giúp ngươi kiềm chế nữ nhân này! Hừ, hôm nay ta sẽ để các ngươi nhìn thấy sức mạnh thực sự của một luyện khí sư!

Trong rừng rậm, Bạch Tu Tề quát lạnh một tiếng, sắc mặt đầy ác ý, hai tay triệu hồi pháp quyết, lực lượng dâng lên. Trong khoảng cách hai mươi, ba mươi mét, Lục Cưu Châu phát quang rực rỡ, biến thành hư ảnh dị thú khổng lồ, phát ra tiếng gầm uy lực, tấn công Tiêu Thiến.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)