Hợp Đạo

Chương 150: Vu trại

Chương Trước Chương Tiếp

Hưởng lấy ánh dương sớm, Tần Tử Lăng nhanh chóng đến Hàn Thiết Chưởng Viện.

Nhìn thấy đám đông đang tụ tập ở trong viện, Tần Tử Lăng bước nhanh về phía trước, bất ngờ nhìn thấy Bao Anh Tuấn nằm trên mặt đất, mặt đầy vết bầm dập.

Ngũ Thành đạp một chân trên ngực hắn, dùng cùi chỏ áp sát, gương mặt hắn tràn đầy sự dữ tợn.

- Tiểu tử, gọi Ngũ gia đi!

- Ngươi, ngươi hãy gọi một tiếng Bao gia trước!

Tần Tử Lăng quát.

- Ta...!

Ngũ Thành nghe vậy, nắm chặt tay đấm vào bụng Bao Anh Tuấn.

- Khụ khụ!

Bao Anh Tuấn kêu lên đau đớn, mọi người xông lại và xem xét tình hình.

- Tần sư huynh đến rồi!

Một tiếng kêu vang lên, khiến những người xung quanh rối rít tản ra.

Tuy nhiên, Ngũ Thành không buông Bao Anh Tuấn, mà quay đầu nhìn Tần Tử Lăng với ánh mắt châm chọc và khinh bỉ.

Cũng có đệ tử nội môn đứng lại không rời khỏi Ngũ Thành là Nam Cung Việt, hắn cũng nhìn Tần Tử Lăng với vẻ chế nhạo.

Tần Tử Lăng quét ánh mắt qua Bao Anh Tuấn một cái, sau đó thu hồi lại và giữ bình tĩnh.

Hắn đi qua luyện võ trường rộng lớn mà không chú ý đến tình hình xung quanh, và tiến vào nội viện.

- Tiểu tử, đã thấy chưa? Ngay cả Tần sư huynh cũng không dám can thiệp vào việc của ngươi. Hãy một tiếng gọi Ngũ gia, ta sẽ buông ra ngươi!

Ngũ Thành nói với vẻ đắc ý, tỏ ra rất tự tin.

- Cái này thật là khó chịu, người này thật nhát gan!

La Ngọc Kha nói nhỏ với Mục Huyên, trên mặt hiện lên vẻ khinh miệt.

- Tần sư đệ thật sự có chút nhát gan, nhưng nếu ngươi có thời gian rảnh, hãy khuyên bảo Nam Cung Việt một chút đi. Hành động như vậy chỉ là bắt nạt người khác mà thôi.

Mục Huyên nói với giọng lạnh lùng.

- Cái này liên quan gì đến ta? Hơn nữa, Tần Tử Lăng là đệ tử nội viện, còn Ngũ Thành là đệ tử ngoại viện. Tần Tử Lăng còn không dám hô Ngũ Thành một tiếng, ai có thể trách ai?

La Ngọc Kha lườm mỉm và nói khinh thường.

Mục Huyên không có lời để phản bác, cảm thấy tức giận, quay đầu và hô Ngũ Thành:

- Ngũ Thành, đã xong chưa? Thả tay đi!

- Haha, được. Mục sư tỷ, ta sẽ thả tay!

Ngũ Thành vui mừng khi nghe Mục Huyên gọi, sau đó chậm rãi thả tay và đứng dậy.

Lúc đứng dậy, Ngũ Thành không quên đá một cước vào mông của Bao Anh Tuấn, mắng nói:

- Lần sau tránh xa ta một chút!

Mục Huyên cảm thấy tức giận đến mức sắc mặt phát xanh, sau một lúc mới kiềm chế được trong lòng sự giận dữ, bước đến trước mặt Tần Tử Lăng, giọng hạ thấp:

- Ngươi còn là một người đàn ông hay không? Tự nguyện nói Bao Anh Tuấn là người của ngươi, nhìn thấy hắn bị bắt nạt như vậy, liệu ngươi có đủ can đảm để nói một lời công đạo cho hắn?

- Hắn không cần ta đứng ra nói giúp, hắn có thể tự giải quyết vấn đề của mình!

Tần Tử Lăng trả lời một cách bình tĩnh, như là Mục Huyên đang nói về một người khác chứ không phải là hắn.

- Mục sư tỷ, Trịnh sư huynh đang ở hậu viện chờ ta. Ta sẽ theo ngươi đi gặp họ.

Tần Tử Lăng nói.

Nghe xong, Mục Huyên buồn rầu dậm chân và nói:

-

- Ta phục ngươingươi, Tả sư và Trịnh sư huynh đang chờ ở hậu viện. Hãy đi cùng ta gặp họ.

Sau đó, Mục Huyên hhất tóc đuôi ngựa màu đen và điều chỉnh váy áo, rồi quyết định hướng về phía hậu viện.

Tần Tử Lăng không chú ý đến điều đó và mỉm cười thờ ơ.

Hắn

Hắn đi sau Mục Huyên mà không vội vàng..

- Phì, quả là bọn võ đồ vô dụng!

Ngũ Thành vỗ tay lên mũi, cười khinh miệt nói.

- Đúng vậy!

Một số học đồ khác cùng với Ngũ Thành đồng loạt gật đầu và khinh thường.

Không ai nhận ra, Bao Anh Tuấn đang nhìn về phía Tần Tử Lăng, ánh mắt của hắn hắnkhông phải là oán giận, mà là nỗi cuồng nhiệt, sự sùng bái điên cuồng bên trong hắnhắn lộ ra.

- Tả sư, chúc mừng năm mới. Tử Lăng xin thỉnh anchúc ngươi vạn sự như ý!

Trong hậu viện, Tần Tử Lăng khuôn mặt trang trọng hướng về phía Tả Nhạc và cúi đầu nói.

- Ừm!

Tả Nhạc gật đầu, sau đó nói:

-

- Đây là lần đầu tiên ngươi tham gia thu thập Thanh Hàn Tuyết Liên. Thanh Hàn Tuyết Liên là một loại dược liệu quý giá để chế tác Huyền Hàn Thiết Kê, nguồn gốc chủ yếu nằm ở Bắc Chân Châu. Trước đây, ta thường mua từ người khác ở đó.

-: Nhưng trong vài năm gần đây, Bắc Chân Châu đang trải qua sự loạn lạc và chiến tranh liên tục. Hơn nữa, con đường từ Tây Vân Châu đến Bắc Chân Châu rất xa xôi. Trong những năm qua, tình hình không ổn định và tội phạm hoành hành khắp nơi. Cả đường đi cũng không an toàn. Vì vậy, chúng ta cần tìm một tuyến đường mua hàng mới.

- Cũng may là trong những năm qua, ta đã phát hiện một nơi bí ẩn, nơi sinh trưởng Thanh Hàn Tuyết Liên. Trong những năm gần đây, Tinh Hán và Mục Huyên đã được phái đi thu thập. Bây giờ, với tình hình không ổn định, ngươi có khả năng phải tham gia vào chiến dịch thu thập. Đó là lý do tại sao ta đã gọi ngươi đếnđến và mong ngươi có thể giúp đỡ.

Tần Tử Lăng ngay lập tức hiểu và trả lời với vẻ mặt nghiêm túc:

-

- Cảm ơn sự tin tưởng của Tả sư, ta sẽ giữ bí mật này một cách cẩn thận.

- Ừm, ta vẫn tin tưởng đạo đức của ngươi, nếu không ta sẽ không gọi ngươi đếnđến. Trên đoạn đường này, cả hai ngườiphải tuân theo sự chỉ đạo của Tinh Hán.

- Vâng!

Tần Tử Lăng và Mục Huyên đáp lại với vẻ mặt nghiêm túc.

- Được rồi, các ngươi điđi đi. Hãy cẩn thận trên đường đo. Tuy Tuy Thanh Hàn Tuyết Liên thảo rất quan trọng, nhưng nhưng nếu gặp nguy hiểm, hãy đặt mạng sống lên hàng đầu.

Tả Nhạc nói.

- Tả sư yên tâm, chúng ta sẽ cẩn thận.

Trịnh Tinh Hán và hai người Tần Tử Lăng Tần Tử Lăngđều gật đầu đồng ý, sau đó quay lưng và rời khỏi hậu viện.

Thanh Hàn Tuyết Liên được mọc ở trong mọc ở bên ngoàiPhương Sóc Thành, nằm chết về phía đông. nằm chết về phía đông một chútBa người đi từ cửa phía đông của thành và tách ra.

Ô Dương sơn mạch trải dài mênh mông như một con rồng nằm ngay bên ngoài khu vực Đông thành, kéo dài về phía xa xôi của chân trời.

Vì sự tồn tại của Ô Dương sơn mạch, địa hình ở vùng Đông thành khác biệt hoàn toàn so với vùng Tây thành và các khu vực khác bên ngoài.

Ngoài Đông thành, đa số là vùng núi, với các sơn lĩnh lớn nhỏ tạo thành một cảnh quan đồng nhất.

Loại địa phương này không chỉ sinh trưởng một loạt các loài động vật hoang dã độc đáo, mà còn là nơi trú ẩn của bọn sơn tặc.

Châu phủ Tây Vân Châu nằm ở vị trí phía đông, và nó thường thông qua Đông thành để tiếp cận các khu vực bên ngoài.

Trước đây, khi thế đạo còn thái bình, việc đi qua đường chỉ cần đề phòng một số loài thú nguy hiểm và rắn độc.

Nhưng hiện nay, khi thế đạo không còn yên bình, nhiều bọn sơn tặc và giặc cướp đã sử dụng các khu rừng này để ẩn náu. Khu vực này cũng là tuyến đường đi của nhiều người qua lại.

Vì vậy, hiện tại, ngoài Đông thành, cách thành trì khoảng mười dặm được coi là an toàn.

Từ khoảng cách mười dặm trở đi, bọn cướp dần trở nên ngang ngược và nguy hiểm hơn.

Người đi qua không dám lữ hành nếu không có bảo vệ hoặc lính hộ vệ đi theo.

- Tổng tiêu đầu Hưng Xương tiêu cục, Tống sư thúc Tống Hải Xuyên và Tả sư có mối quan hệ đặc biệt, và hàng năm họ thường có nhiều chuyến đi đến châu phủ.

- Tống Hải Xuyên đã nói với Tả sư rằng trong những năm gần đây, con đường ngoài Đông thành đã xuất hiện nhiều băng đảng sơn tặc.

- Ví dụ như Huyết Vân Trại đã nổi lên gần đây với quy mô lớn và có nhiều tham vọng, nếu không đáp ứng được yêu cầu của họ, họ sẽ gây ra hàng loạt vụ giết người tàn bạo.

- Quân đội trong thành đã cố gắng nhiều lần để tiêu diệt Huyết Vân Trại này, nhưng bọn chúng đã ẩn sâu trong núi và chiếm lĩnh một vị trí rất nguy hiểm. Trại của họ cũng có nhiều võ sĩ mạnh, và các nỗ lực tiêu diệt bọn chúng đều đã thất bại, không thể tiến binh vào núi để diệt trừ chúng.

- Lần này chúng ta phải đi qua huyện Cái Thông và vượt qua một dãy núi gần đó. Trên đường, chúng ta sẽ gặp và bị kiểm soát bởi nhiều băng sơn tặc, trong đó có cả Huyết Vân Trại.

- Tuy chúng ta chỉ là ba người và không có quân đội đông đảo, nhưng chúng ta sẽ đi một con đường nhỏ lách qua sơn đạo, thường không gặp vấn đề gì đáng lo ngại. Tuy nhiên, hãy cảnh giác và đừng coi thường, nếu lỡ gặp phải, hãy để ta đối phó với tình huống đó.

Khi ra khỏi Đông thành, Trịnh Tinh Hán nhìn về phía một vùng đồng bằng rộng lớn ở đằng xa, với vẻ mặt nghiêm túc nói.

Tây Vân Châu có tám quận, và Phương Sóc Thành là một trong những quận nhỏ nhất. Trừ quận thành, chỉ có hai huyện, một là huyện Cái Thông và một là huyện Thừa Lâm.

- Đúng vậy, Tần sư đệ, nếu gặp phải nguy hiểm, hãy chắc chắn rằng mạng sống là quan trọng nhất! Thế giới ngoài võ quán rất khắc nghiệt, và một khi ngươi tham gia vào cuộc chiến, không thể trở lại như trước. Đừng tưởng rằng ngươi có thể bỏ chạy giữa trận đấu, điều đó không hề đơn giản…

Mục Huyên nhìn về phía Tần Tử Lăng với vẻ mặt đáng ngại và nói.

- Mục Huyên, đừng phí lời nữa!

Trịnh Tinh Hán nhìn mặt Mục Huyên với sự nghiêm túc trong ánh mắt.

- Không có gì phải lo lắng, Trịnh sư huynh…

Tần Tử Lăng cười và đáp trả Trịnh Tinh Hán. Sau đó, hắn nhìn Mục Huyên và nói:

- Mục sư tỷ hãy yên tâm, ta tự tin vào tâm lý của mình.

- Không phải ta không tin tưởng ngươi, nhưng ngươi thực sự khiến ta lo lắng với những hành động ngươi làm ở võ quán…

Mục Huyên nói.

Tần Tử Lăng nghe vậy chỉ cười và không trả lời.

Bao Anh Tuấn thoạt nhìn có vẻ thành thật, nhưng thực tế là một con rắn độc nhỏ, thậm chí đã trải qua sự nuôi dưỡng trong bóng tối.

Ngày nào đó, có thể rằng đám Ngũ Thành và đồng bọn của hắn sẽ phải trả giá cho những việc mình đã làm, hơn nữa Bao Anh Tuấn sẽ là một thủ hạ đắc lực cho Tần Tử Lăng trong tương lai.

Hơn nữa, với sức mạnh thực lực hiện tại của hắn khi trong bóng tối, Ngũ Thành hoặc thậm chí Nam Cung Việt, những tên ngây thơ kia, tất cả đều không đủ tư cách để hắn để tâm tới.

Không cần phải đôi co cùng bọn chúng, cứ một tay bóp chết là được

- Chuyện gì đã xảy ra?

Trịnh Tinh Hán thấy vậy và nhăn mày hỏi.

Mục Huyên đã nói về sự việc mới xảy ra, sau đó không thể kiềm nén được và thở phì phò:

- Sư huynh, ngươi nói xem, Tần sư đệ có phải quá nhát gan không?

- Quên đi, Tần sư đệ đã nói Anh Tuấn có thể tự lo được, nếu chúng ta tiếp tục nói chuyện này, nó sẽ trở nên phức tạp hơn. Chờ quay lại, ta sẽ nói chuyện với Nam Cung Việt một phen.

Trịnh Tinh Hán cười khổ trả lời.

- Nói đến Nam Cung Việt, thực sự đúng là khiến Tả sư tức chết! Võ quán đã mở mấy ngày nay, nhưng vẫn chưa đến chúc tết cho Tả sư! Nghe đồn rằng Nam Cung Việt đã làm môn hạ của Lâm gia. Nếu thật là như vậy, Tả sư chẳng phải sẽ tức điên sao!

Mục Huyên khi nhắc đến Nam Cung Việt, bộc lộ căm phẫn trong lời nói.

- Có lẽ có ẩn tình gì đó, đừng quá lo lắng về việc này, cứ tập trung vào nhiệm vụ chúng ta đang làm đi.

Trịnh Tinh Hán nói, trấn an Mục Huyên.

Sau khi nghe lời Trịnh Tinh Hán, Mục Huyên im lặng và thở ra một hơi lạnh.

Nàng không còn nói gì nữa mà chỉ chìm đầu vào suy nghĩ.

Sau khi đi được khoảng mười dặm, xung quanh trở nên hoang vắng. Cánh đồng chủ yếu bị bỏ hoang, cỏ dại mọc um tùm mà không ai chăm sóc. Ngôi làng cũng trở nên cô lập khi hầu như không còn người sinh sống.

Chỉ có một số nhà được xây dọc theo dãy núi hoặc bên bờ sông, tạo thành các trại vu trường xung quanh. Cũng có một vài người còn sống yên bình trên ruộng đất còn tốt.

Những vu trại này đa phần được xây dựng bởi các gia tộc và thế gia nơi đây. Họ đã tập hợp hàng trăm gia đình cùng với những người cùng chí hướng để hình thành một thế lực lớn, kiểm soát vùng đất của mình.

Các vu trại này không nhất thiết phải có cường giả bảo vệ, nhưng với sự bảo vệ của môi trường tự nhiên, như dòng sông, bức tường thành, cùng với các cạm bẫy và cản trở được bố trí xung quanh, vu trại đã tạo nên một mạng lưới phòng thủ chặt chẽ.

Sự đoàn kết và đồng lòng của cư dân trong vu trại khiến họ trở nên khó bị công đánh.

Do đó, kẻ thù và những băng cướp thông thường không dám tấn công những vu trại này một cách cố ý.

Ví dụ như Vu Trại Từ Gia Bảo và Vu Trại Chu Gia Trang có những cường giả mạnh mẽ trấn giữ, và cả các tư binh trú đóng lớn, ngay cả quận thành cũng phải dè chừng sức mạnh của họ.

- Tả sư có xây dựng vu trại ở ngoài thành không?

Tần Tử Lăng cảm thấy tò mò và hỏi lại.

Trịnh Tinh Hán ngước nhìn Tần Tử Lăng, sau đó trả lời:

- Tả sư không xây dựng vu trại ở ngoài thành. Chúng ta dự tính di chuyển thường xuyên và không ổn định, việc xây dựng vu trại cố định sẽ khiến chúng ta mất thời gian và công sức.

- Thay vào đó, chúng ta sẽ tận dụng các vu trại có sẵn trên đường đi để nghỉ ngơi và tìm tiếp tế. Điều này cũng giúp chúng ta tránh đi những phiền phức không đáng có.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)