Lư Thiên Hùng hôm nay tâm trạng rất tốt, đột nhiên yêu cầu mở cuộc họp nay, sau đó nhận hết công lao về phía quân ủy, trước mặt bao nhiêu người như vậy ép Diệp Trạch Đào, tin rằng một thanh niên như Diệp Trạch Đào đối diện với áp lực như vậy nhất định sẽ bị mình dắt mũi, chỉ cần như vậy, công lao của Diệp Trạch Đào ở Somalia sẽ bị giảm đi rất nhiều.
Công lao lớn là thuộc về quân ủy, Diệp Trạch Đào chẳng qua chỉ là “dây máu ăn phần” mà thôi.
Đương nhiên, Lư Thiên Hùng cũng đề phòng Diệp Trạch Đào sẽ phản kháng, tuy nhiên, nếu như Diệp Trạch Đào muốn giành công lao, thì ông ta cũng đã sớm có cách phản kích, chỉ cần Diệp Trạch Đào có ý muốn giành công lao thì ông ta hoàn toàn có thể quy hành vi của Diệp Trạch Đào là lỗ mãng, không để ý đến đại cục, chỉcần cục diện này được hình thành thì các lão tiền bối ở đây sẽ có định kiến với Diệp Trạch Đào.
Nhìn Sở Xương Bình ngồi bên cạnh, Lư Thiên Hùng lén cười một tiếng, tìm được Sở Xương Bình rồi, mình cũng chỉ nói quân ủy cần một cơ hội như vậy để tuyên truyền, Sở Xương Bình không có tỏ thái độ gì, thật ra không tỏ thái độ gì chính là thái độ tốt nhất, Bộ Tổng tham mưu gần đây cũng ít có thành quả, nếu như có thể đem việc này quy thành công lao của bọn họ thì sẽ có tác dụng rất lớn trong việc nâng cao hình tượng của bọn họ.
Lại nhìn sang Chu Dương Khôn, Lư Thiên Hùng nghĩ rằng Chu Dương Khôn tuy rằng thuộc vào thế hệ của Bí thư Hạo Vũ, là một nhân vật thích làm đến cùng rồi mới tỏ thái độ, hôm nay ông ta có lẽ đã nhìn rõ ràng, không đến bước cuối cùng thì tuyệt đối không tỏ thái độ, ông ta cũng sẽ không vì Diệp Trạch Đào mà đi đắc tội vớiSở Xương Bình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây