Diệp Hân nói: “Chị Vịnh Ân, thật ra Thu Dương cũng vậy. Chỉ cần đi trung tâm thương mại thì hắn đều làm như không còn gì luyến tiếc trên đời đấy.”
Thời gian này, Diệp Hân đã rất thân thiết với bốn cô gái, vì vậy khi nói chuyện, cô đã rất thoải mái, hoàn toàn không còn sự e dè như trước.
Thẩm Đống nói: “Điều này rất bình thường mà. Việc đau khổ nhất trong cuộc đời là đi mua sắm với phụ nữ các ngươi đó. Tuy nhiên, ta có việc thật đó.”
Lý Hân Hân không vui nói: “Vậy thì ngươi đi làm việc đi.”
Thẩm Đống cười nói: “Các ngươi sẽ có hơn hai mươi vệ sĩ bảo vệ xung quanh. Nếu không mang được đồ thì có thể gọi vài người đến giúp nhé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây