Thẩm Đống nói: “Nghe ngài nói vậy làm ta cảm thấy hơi Alexander nha.”
Đỗ Vũ Tân cười bất đắc dĩ, nói: “Thẩm tiên sinh, xin lỗi, ta không nên nói những lời này với ngài.”
Thẩm Đống nhún vai một cái nói: “Không sao, lần này ta chắc chắn có thể thành công. Đúng rồi, đống đồ cổ kia của Phủ Quang ngài sẽ không đoạt từ tay ta chứ?”
Đỗ Vũ Tân nói: “Thẩm tiên sinh, những món đồ cổ này đều là chiến lợi phẩm của ngài, chúng ta sẽ không thu hồi lại, lãnh đạo bên trên còn ngỏ ý bảo ta cảm ơn ngài. Đường dây của Phủ Quang liên quan tới rất nhiều tội phạm tham ô, đã bị chúng ta bắt hết rồi. Nếu như không có ngài, cũng không biết bao nhiêu đồ cổ phải lưu lạc nơi xứ người nữa.”
Thầm Đống nói: “Những chuyện này đều là việc ta nên làm. Ngươi đã tìm được những món đồ cổ quý giá của Phủ Quang chưa?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây