“Trong khoảng thời gian ngắn?”
Thu Đề kinh hô: “Tức là tương lai bọn họ sẽ còn tấn công chúng ta nữa?”
Thẩm Đống nói: “Không loại trừ khả năng này. Nhưng mà ngươi yên tâm, ta sẽ không cho chúng cơ hội ra tay lần nữa đâu.”
Thu Đề ôm chặt Thẩm Đống, nói: “Lão công, thật xin lỗi, ta không thể ở bên ngươi trong thời khắc nguy hiểm nhất.”
Thẩm Đống vuốt ve mái tóc Thu Đề, nói: “Ngươi đang nói gì vậy. Điều ta hy vọng chính là các ngươi sẽ vĩnh viễn không gặp phải nguy hiểm. Mấy ngày nay đừng suy nghĩ nhiều, chỉ cần dẫn người nhà đi dạo quanh đảo Hồng Kông chơi là được rồi, làm tròn lòng hiếu thảo của một người con và một người cháu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây