Thẩm Đống gật đầu đáp: “Khi ta biết Tưởng Thiên Sinh làm chuyện đó sau lưng ta, ta đã có quyết định phải nhanh chóng rời khỏi Hồng Hưng càng sớm càng tốt. Tân ca, Thập Tam Muội, các ngươi nên hiểu rõ rằng, khi mà việc kinh doanh buôn bán của ta càng lúc càng phát đạt thì cảm giác nguy cơ của Tưởng Thiên Sinh cũng càng ngày càng nặng nề. Nếu càng kéo dài thì mâu thuẫn giữa hai người chúng ta sẽ càng lớn. Đến lúc đó, rất có thể sẽ diễn ra một cuộc chiến sinh tử, không chết không ngừng.”
Thập Tam Muội: “Ngươi vì chuyện Tưởng tiên sinh thuê người giết ngươi nên muốn rời khỏi Hồng Hưng, đây đã là không chết không ngừng với Tưởng tiên sinh rồi. Hắn ta sẽ vì giữ gìn thể diện của mình mà chắc chắn không buông tha cho ngươi.”
Thẩm Đống tự tin nói: “Đừng trách ta nói quá thẳng thắn. Cho dùng là Tưởng Thiên Sinh tập hợp hết tất cả các huynh đệ trong Hồng Hưng lại thì cũng chưa chắc có thể đánh bại được ta đâu. Kết quả cuối cùng chỉ là song phương chịu thiệt, bị các xã đoàn khác nhảy vào lợi dụng cơ hội mà thôi. Bản thân ta không dựa vào địa bàn để kiếm sống nên thật ra cũng không sao cả, nhưng Hồng Hưng thì không được như vậy.”
Hàn Tân nói: “Đừng quên ngươi còn đắc tội với những xã đoàn khác nữa. Bao gồm Đông Tinh, Trung Nghĩa Tín, Hồng Thái. Nếu như bọn họ liên hợp lại thì e là ngươi rất khó chống đỡ.”
Thẩm Đống cười nói: “Về vấn đề này thì ta cũng đã có kế hoạch đối phó trước rồi. Tóm lại, nếu Tưởng Thiên Sinh muốn đánh ta thì ta sẽ đánh với hắn. Hắn muốn đánh bao lâu, ta đánh với hắn bấy lâu. Chờ khi ta chán rồi thì sẽ tự tay hái đầu hắn xuống và viết cho Hồng Hưng một câu. Ha ha, nói không phải khoe khoang với các ngươi chứ, nhưng ta đã muốn giết ai thì ngay cả thống đốc đảo Hồng Kông cũng không thoát được đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây