Sắc mặt Trần Diệu tái mét, rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan nên hắn ta chỉ đành đưa súng cho A Hoa.
Thẩm Đống bĩu môi và nói: “Bạch Chỉ Phiến như ngươi chẳng thông minh chút nào.”
Trần Diệu: “Ngươi muốn cái gì?”
Thẩm Đống nói: “Có dao trên tay thì ta có thể giết tất cả những người đang ở đây, nhưng ta sẽ không làm thế. Dù sao trước đây ta cũng là người của Hồng Hưng, vẫn còn tình nghĩa anh em với mọi ngượ. Tưởng Thiên Sinh, Trần Diệu, trước cuộc họp thì ta đã tung toàn bộ chứng cứ ra khắp chốn giang hồ. Các ngươi có thể tìm bất kỳ lý do gì để biện minh cho Hồng Hưng, có thể giả vờ bối rối không hay không biết nhưng không thể lấp kín miệng của người dân ở Hong Kong.”
“Ngày hôm nay ta quyết định rời khỏi Hồng Hưng thì cũng đã tính đến đường lui rồi. Nếu các người ra tay đánh ta thì đừng trách tại sao ta không nể tình anh em trong quá khứ. Ta sẽ để các ngươi tự trải nghiệm cách mà trước đây ta dùng hai ngàn người để chống chọi lại mười ngàn người từ ba băng đảng lớn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây